Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 1345 -



Chương 1345 -



Cơ Phi Thần bàng hoàng ngước lên, kinh ngạc nhìn vào mắt bà chủ.Hắn ta chưa từng nghĩ như vậy.Lộ Dao: “Thay vì nói thần tử phá dục thành thần nhờ cách phân tách và giết ảnh cách, chi bằng nói họ rèn luyện tâm tính bằng cách giết bản thân ở một phiên bản khác. Thứ thần linh theo đuổi không phải thiện, không phải từ bi mà là ham muốn mãnh liệt. Ngay cả bản thân mình mà cũng có thể nhẫn tâm giết chết, sau đó đứng trên cao nhìn xuống chúng sinh.”Cơ Phi Thần lập tức phản bác: “Không... Không đúng...”Ánh mắt của Lộ Dao vẫn điềm nhiên, cô nói tiếp: “Nói ngược lại thì thứ như dục niệm này, thật sự có thể cắt bỏ nhờ cách tách ra sao? Ma tộc ở đại lục Phù Thế mãi không diệt vong, vì họ sinh ra bởi dục niệm của con người. Nhân tộc không diệt, dục niệm không dứt, tâm ma không ngừng sản sinh. Ngay cả ố bẩn trên da cũng cần làm sạch định kỳ, vậy mà ác niệm và tà niệm lại có thể cắt đứt nhờ giết chết một người. Không thấy buồn cười à?”Cơ Phi Thần nói không nên lời.Cơ Phi Mệnh trợn tròn mắt.Nhưng quả thật đây là một góc độ kỳ diệu.Harold mặt vô cảm, hắn thấy Lộ Dao nói rất đúng.Tộc Cự Long luôn rất buông thả ở đại lục Alexandria, thuộc chủng tộc người gặp người sợ quỷ gặp quỷ hờn nhưng vì họ mạnh nên chẳng ai dám chõ mồm vào.Mà Thần tộc Lộ Dao và Cơ thị đang nói tới lại khá kỳ lạ.Dường như họ cực kỳ mạnh, lại vô cùng biết tự kỷ luật, thậm chí còn có tiêu chuẩn thần đức thống nhất.Nhưng có vẻ thần linh không những mạnh, mà còn là người tốt, người lương thiện.Đây là điều hết sức kỳ lạ trong kiến thức của Harold, vì xưa nay cự long toàn là ai có cổ tay càng to thì càng ngang ngược.Kẻ mạnh thì tự do, kẻ yếu bị cướp bóc, luôn là như vậy.Tiếng chuông gió giòn tan vang lên từ sâu trong hành lang, tiếng chuông ấy kết nối từ tẩm điện của người trẻ.Cửa điện mở ra, tiếng chuông sẽ vang lên.Nhất định là Bất Độc đã dậy.Lộ Dao nhìn Cơ Phi Thần lần cuối, kiên định nói: “Bất Độc không cần tách ảnh cách, vẫn sẽ trở thành thần.”Cơ Phi Thần nhìn theo bóng lưng Lộ Dao đi xa, gọi cô lại: “Cô... Không muốn trở thành thần sao?”Lộ Dao khựng chân lại, khẽ nghiêng đầu: “Có lẽ tôi chưa từng nói, vì lúc trước quên mất chuyện này. Ba năm trước, chính tại nơi này, địa điện bên dưới ngôi Thần Điện này, tôi đã giết vị thần cũ mà Tiểu Cơ thờ phụng, vì vậy nên có được thần cách.”Cô không cần giành giật thần vị ở thế giới nhỏ bé với bạn nhỏ nhà mình.Hệ thống hiện thực hóa ước mơ tê dại: Nói ra rồi! Cô ấy vậy mà thản nhiên nói thẳng ra như vậy! Nhất định Lộ Dao đã nhớ ra rồi!!!Cơ Phi Thần lùi về sau một bước, không dám tin vào những gì mình nghe thấy.Cơ Phi Mệnh cũng chẳng đỡ hơn Cơ Phi Thần là bao, ông ta đoán rất nhiều khả năng, chỉ không ngờ rằng bà chủ đã giết thần cũ.Quả thật khu phố thương mại rất thần kỳ, nhưng cơ chế của con phố này còn độc đáo hơn, bà chủ sở hữu nó ngoại trừ hiền hòa ra thì đầu óc cũng thông minh nhanh nhạy, lòng dạ bao dung, hoàn toàn không nhận ra có bất kỳ ham muốn giết hại nào.Cơ Phi Mệnh cảm thấy những chuyện bà chủ làm còn giống thần linh trong tưởng tượng theo quan niệm của chúng sinh ở thế giới bình thường hơn.Nhưng cô nói, ba năm trước cô đã giết thần cũ.Harold vẫn duy trì tư thế khoanh tay, theo sau Lộ Dao đi về phía tẩm cung của Bất Độc.Bất Độc hoang mang đứng trên hành lang xây bằng băng, lòng đầy thất vọng, cho đến khi trông thấy hai bóng hình xuất hiện ở cuối hành lang, đôi mắt cậu mới sáng rực, chạy ra ngoài bằng chân trần.Lộ Dao dừng lại, ngồi xổm xuống.Bất Độc chạy qua, nhào vào lòng Lộ Dao: “Mẹ.”Lộ Dao ôm lấy cậu: “Đói không con? Thuộc hạ của con đã chuẩn bị bữa sáng rồi.”Bất Độc nhõng nhẽo với Lộ Dao một hồi rồi chợt đứng thẳng dậy, chào Harold.Harold đi qua, không hề khách sáo xoa mạnh mái tóc bạch kim ngắn ngủn mềm mại của Bất Độc: “Vẫn làm người ta lo như vậy, cậu nên về nhà trẻ học thêm mấy hôm nữa đi.”Bất Độc đỏ mặt: “Tôi cũng muốn về khu phố thương mại, nhưng người đó vẫn đang ở đây, tôi cũng phải canh giữ nơi này.”Harold: “Người đó?”Bất Độc ngẩng đầu, cẩn thận liếc nhìn sắc mặt của Lộ Dao: “Chính là người đó đó, anh ấy muốn ghép lại mẹ hoàn chỉnh. Tôi... Đồng ý giúp anh ấy rồi.”Lục Minh Tiêu.Cũng là Xá Thiên.Lộ Dao nhớ ra cánh cửa nhỏ dưới địa điện, bậc thang máu phủ đầy gai, trên đỉnh như có mái tóc bạch kim bay phấp phới.Dường như Bất Độc biết Lộ Dao đang nghĩ gì: “Bây giờ mẹ không thể gặp anh ấy.”Trước khi rời khỏi núi Thiên Môn, Lộ Dao lại đến địa điện một lần.Cái hố đó đã không còn quái vật chui ra nữa, cái bóng ăn quá no nên tròn ra mấy vòng, suýt không thể về lại trong cái bóng của Lộ Dao.Cái hố đã không còn chui ra thức ăn có thể tiếp tục nuôi cái bóng, Lộ Dao bèn chặn cái hố lại rồi mở Tinh Môn ngay vị trí miệng hố.Không có sự cho phép của bà chủ, cánh cửa này mãi mãi không thể mở ra.Dù là từ bên này, hay là bên kia.



Bạn cần đăng nhập để bình luận