Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 81 - Tôi cũng phải nói một lần: Bà! Chủ! Là! Thần! Của! Tôi! 5



Chương 81 - Tôi cũng phải nói một lần: Bà! Chủ! Là! Thần! Của! Tôi! 5




Tôi cũng phải nói một lần: Bà! Chủ! Là! Thần! Của! Tôi! 5
Cơ Thanh Nghiên hơi áy náy nên xoay người lại nói một câu: "Bà chủ giỏi giang cố gắng lên, chuyện này chúng tôi có muốn cũng không giúp được."
Với quy tắc của hệ thống hiện thực hóa giấc mơ thì Lộ Dao và nhân viên khách sạn sẽ nằm trong một không gian khác biệt, mặc dù việc giao tiếp và trao đổi của bọn họ với khách người tí hon không gặp trở ngại, giọng nói cũng sẽ tự động phiên dịch sẽ ngôn ngữ mà đối phương có thể nghe hiểu.
Nhưng mà nhân viên lại không thể chuyển đổi văn bản chữ viết một cách tùy thích như Lộ Dao được. Dùng máy thu âm và quay video cũng không thể chuyển đổi được ngôn ngữ.
Lộ Dao tiếp tục làm việc trong oán giận. Cô cũng muốn chụp ảnh người tí hon đang xem phim mà.
---
Buổi trưa, thời gian các nhân viên khác trong khu phố thương mại nghỉ trưa thì Phó Trì tan làm.
Có lúc anh ta sẽ ở lại trong rạp ăn cơm trưa xong mới về nhưng gần đây chuyện phim ảnh khá là bận rộn nên tan làm cái là anh ta không nán lại lâu nữa mà lái xe về nhà luôn.
Từ năm ngoái sau khi xảy ra chuyện ở nước ngoài đến giờ, Phó Trì trở nên thích ở một mình hơn. Anh ta sa thải người giúp việc của nhà mình, chỉ cho quản gia định kỳ dẫn người tới quét dọn phòng ốc cho mình.
Về đến nhà, Phó Trì tắm rửa trước, lúc đi ra thì đồ ăn ngoài vừa lúc được đưa tới.
Anh ta xách hộp thức ăn vào phòng ăn ngồi xuống, nhìn thấy điện thoại di động mới nhớ đến cái app mình mới tải xuống sáng nay.
Phần lớn công việc trong rạp chiếu phim đã được bàn giao lại cho Điệp Thất rồi nên gần đây Phó Trì chỉ làm công việc biên tập hậu kỳ thôi. Hôm nay cũng không có gì cần suy nghĩ nhiều nên lúc nhìn thấy ứng dụng này, anh ta không nhịn được mà chọt vào, muốn xem xem những người khác có đăng bài gì không.
Trong mục Người liên hệ mới chỉ có một liên lạc duy nhất là nhóm chat nội bộ mà sáng nay anh ta được kéo vào. Các đồng nghiệp nói rất nhiều đề tài trong đó, phần lớn là những nội dung liên quan đến những chuyện trong cửa hàng mình làm việc mà bình thường không thể chat chit qua điện thoại với người khác. Bên cạnh đó còn có lời mời kết bạn nữa.
Phó Trì vừa mới online được mấy phút đã nhận được mấy lời mời kết bạn. Tất cả đều đến từ nhân viên các cửa hàng trong khu phố thương mại.
Anh ta cũng không giả vờ làm kiêu mà chấp nhận từng cái một, còn lập riêng một mục dành cho đồng nghiệp nữa.
Kết bạn xong rồi nhưng không có ai nhắn tin tám chuyện với anh ta cả.
Phó Trì mở hộp đồ ăn ra, cầm đũa lên chuẩn bị vừa ăn vừa xem, còn tiện tay bấm mở "Hoạt động trong khu phố thương mại" ra lướt xem nữa. Anh ta lướt rất lâu mà vẫn chưa hết.
Phó Trì hơi ngạc nhiên. Các đồng nghiệp chuyên nghiệp thật đấy.
Anh ta đang dừng lại ở một video do Cơ Chỉ Tâm đăng lên.
Nội dung video rất đơn giản. Hình như Cơ Chỉ Tâm đang bận làm gì đó. Khung cảnh xung quanh có thể nghe thấy tiếng sóng biển xô vào bờ. Một con hải cẩu voi phương Nam ú nu ngước đôi mắt trong veo như quả nho nằm lên đùi Cơ Chỉ Tâm.
"Éc éc éc." Hải cẩu nhỏ uất ức kêu lên.
Cơ Chỉ Tâm bị tiếng ồn quấy rầy phải dừng việc trong tay, quay lại xoa xoa cái đầu tròn vo của hải cẩu nhỏ một cái: "Chờ thêm chút nữa nhé, chỉ chút nữa là xong rồi."
Hải cẩu nhỏ tan nát cõi lòng di chuyển trên mặt đất một hồi rồi lăn lông lốc từ trong phòng ra ngoài cửa.
Phó Trì xem xong: "..."
Từ bao giờ mà Cơ Chỉ Tâm trở nên nhẫn tâm vậy hả?
Đâu còn nhìn ra được phong cách và dáng vẻ của cậu cả Cơ thị năm đó nữa?
Phó Trì cúi đầu húp một hớp canh, vừa ngước mắt lên lần nữa đã thấy mấy bình luận bên dưới video kia.
[Rạp chiếu phim vượt thời không - Cao Mộng: A a a a a a, chết mất thôi! Sao Phiếu Phiếu lại có thể đáng yêu đến vậy chứ!!!]
[Rạp chiếu phim vượt thời không - Cao Tư: Nhân viên rạp chiếu phim thật sự không thể chơi với một con hải cẩu sao?]
[Rạp chiếu phim vượt thời không - Lưu Đường: Dễ thương là chính nghĩa! Hải cẩu voi phương Nam chính là trung tâm vũ trụ!]
Mấy người này đều là nhân viên tổ hậu kỳ của rạp chiếu phim cả.
Phó Trì: "..."
Không phải là anh ta không biết hải cẩu voi phương Nam rất dễ thương, nhưng mà đám người này có làm lố quá không vậy?
Bình thường lúc trao đổi công việc với nhau có thấy bọn họ hoạt bát như vậy bao giờ đâu?
Phó Trì không khỏi than thở rồi tiếp tục trượt xuống phía dưới.
Anh ta thấy Chu Tố chia sẻ món mì hải sản sang trọng mà khách gọi. Phía dưới có một đám đồng nghiệp chảy nước miếng vào bình luận. Bạch Di chia sẻ máy con của cỗ máy thời gian trong trung tâm bổ túc trẻ em do Alfred làm ra trên bàn làm việc của mình. Phía dưới lại có một đám đồng nghiệp hỏi cô ấy đã từng ngồi vào cỗ máy thời gian bao giờ chưa.



Bạn cần đăng nhập để bình luận