Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 512 - Ai mà chẳng biết chứ? 6



Chương 512 - Ai mà chẳng biết chứ? 6




Ai mà chẳng biết chứ? 6
Quý Lâm Khải đứng ngoài cửa đã mệt lắm rồi. Anh ta cố gắng nén giận gõ thêm lần nữa nhưng vẫn không ai ra mở cửa.
"Tống Văn, tôi là K, cậu mở cửa đi, tôi có chuyện muốn nói."
Trong phòng, Tống Văn rúc vào trong góc từng không dám lên tiếng.
Vừa rồi cả tòa nhà đều rung chuyển nên dù là người ngủ say đến mấy cũng bị đánh thức. Chỉ là lúc này tuyệt đối không thể mở cửa, dù người ngoài cửa có tự xưng là bà nội thì Tống Văn cũng sẽ không mở.
Quý Lâm Khải đợi thêm mấy phút nhưng vẫn không ai mở cửa cho. Tâm trạng anh ta cực kỳ phức tạp.
Một phần anh ta cảm thấy cũng vui vẻ yên tâm vì đồng bạn cảnh giác, nhưng một phần anh ta lại không khỏi chua xót trong lòng.
Ban đêm không thể mở cửa chính là tầng phòng vệ cuối cùng của bọn họ.
Nhưng đến khi thật sự đối mặt với ác ý rồi, cánh cửa này chẳng khác gì tờ giấy, chẳng phòng vệ được gì cả.
Quý Lâm Khải đứng trong bóng tối mấy phút rồi gõ nhẹ lên cửa lần cuối: "Tôi chỉ muốn nói với cậu rằng nếu đã tỉnh rồi thì lập tức lấy vòng tay u linh ra kích hoạt hệ thống chiến đấu đi. Gã đã tìm được tôi rồi, trời vừa sáng tôi sẽ rời đi."
Nghe tiếng bước chân từ từ đi xa, Tống Văn ngồi trên giường khẽ vuốt lên chiếc vòng tay màu bạc trên cổ tay.
Giọng kia là giọng của K, nghe không giống lừa gạt.
Quả nhiên vừa rồi những thứ đó là đầu têu gây ra động tĩnh dưới tầng ngầm. Chờ đến khi trời sáng bọn họ cũng phải rời khỏi nơi này thôi.
Nhưng phải kích hoạt hệ thống chiến đấu sao?
Tống Văn gọi bảng điều khiển hệ thống ra nhấn vào hộp tâm nguyện mà lòng đầy phân vân.
---
Khách sạn suối nước nóng ở khu phố thương mại, lúc Lộ Dao sắp chìm sâu vào giấc ngủ thì đột nhiên thức giấc.
Cô ngồi dậy bật chiếc đèn ở góc giường lên.
Ánh đèn màu vàng ấm áp xua tan bóng tối, cũng xua đi nỗi sợ hãi chẳng hiểu sao lại dâng trào trong lòng Lộ Dao.
Có người đang sử dụng hệ thống chiến đấu.
Hai mươi phút sau, Lộ Dao đang chuẩn bị chìm vào giấc ngủ lần nữa thì lại bị đánh thức.
Có người ký thỏa thuận ngay trong đêm khuya, muốn nhận hộp tâm nguyện từ cô.
Quy tắc nhận hộp tâm nguyện gần giống như chuyện nữ thần Fulla từng dùng hết sức mạnh của mình để phù hộ người dân của mình, khác cái là Lộ Dao chỉ tạm thời tách một phần nguyện lực của mình ra cho những tàn hồn tay không tấc sắt ở phố U Linh mượn để giúp bọn họ thoát khỏi nguy hiểm thôi.
Như vậy mỗi lần bọn họ sử dụng hệ thống chiến đấu để đánh nhau với gã kia, cô cũng sẽ cảm nhận được, giống như cô đã treo một con mắt phía trên rồi nhìn bọn họ từ góc nhìn thượng đế vậy.
Thật ra thì Lộ Dao đã cảm nhận được sự phiền phức của cách làm này rồi, bởi vì vừa rồi cô nhận được một cảm xúc sợ hãi cùng cực không thuộc về mình.
Cô lấy trượng Quy Giới ra, nhẫn nhục chịu khó bắt đầu nặn chiếc hộp tâm nguyện thứ hai, trong lòng vẫn còn đang nghĩ phải chờ hệ thống hiện thực hóa ước mơ trở lại để than thở một trận mới được.
Dù sao thì cô làm những chuyện này đều là vì để tìm nó mà.
---
Sáng sớm, Lộ Dao mới ngủ chưa được hai tiếng đồng hồ đã tỉnh lại, vừa ngáp vừa đi tới cửa hàng DIY.
Ba tình nguyện viên, Trần U và Cam Kình lục tục đi tới cửa hàng, có điều đã đến giờ ăn sáng mà vẫn chưa thấy Hoàng Kỳ đâu.
Lộ Dao hỏi Cam Kình và Trần U: "Sao Hoàng Kỳ không đi cùng hai người vậy?"
Cam Kình lắc đầu: "Tôi không biết."
Trần U nghĩ nghĩ rồi chậm rãi nói: "Tối... hôm qua... anh ta đi ra ngoài... quét dọn, chưa... trở lại."
Lộ Dao: "Quét dọn cái gì vậy?"
Trần U lắc đầu giả ngu không trả lời.
Bọn họ vừa mới ăn sáng được một nửa đã có một vị khách đến bên ngoài.
Quý Lâm Khải hùng hùng hổ hổ đi vào cửa hàng DIY, lại trùng hợp đúng lúc nhân viên cửa hàng đang ăn cơm nên vô thức nuốt một ngụm nước miếng, lời đã ra đến khóe miệng lại quên mất tiêu, thuận miệng hỏi: "Bữa sáng của mọi người là món gì mà ngửi thơm quá vậy?"
Lộ Dao không ngờ anh ta lại tới sớm như thế. Cô nhớ tới chuyện mình chưa kịp hỏi hôm qua nên thuận theo đó mà trả lời: "Có cháo hải sản, anh có muốn ăn chút không?"
Vừa nghe thấy hai chữ "hải sản", vẻ mặt Quý Lâm Khải đã thay đổi. Anh ta nghĩ đến dự tính ban đầu của mình rồi xoay người đi ra ngoài, lúc quay lại còn xách theo một người đàn ông trẻ tuổi hai tay bị trói chặt. Đó là Hoàng Kỳ sáng nay không xuất hiện.



Bạn cần đăng nhập để bình luận