Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 1023 -



Chương 1023 -




Lúc này góc nhìn của người qua đường trong phòng livestream giả tưởng đã được mở ra, khách hàng sẽ được hóa thân thành các sư huynh, sư đệ của Mặc Trì, thậm chí đôi lúc còn được trở thành một loài chim hoang dã bay ngang qua bầu trời trên sân luyện kiếm, ẩn mình trên núi Côn Luân.
Phong cảnh, kiến trúc và người qua đường trên núi Côn Luân đều là phông nền được thiết lập trước thông qua công nghệ thực tế ảo, khách hàng bước vào góc nhìn của người qua đường cũng giống với việc hóa thân thành NPC.
Công nghệ này có trải nghiệm khác với những công nghệ thực tế ảo bình thường khác, khách hàng không những có thể thông qua góc nhìn của người qua đường để quan sát hành động của Mặc Trì mà vừa có thể dùng thân phận người qua đường để trải nghiệm các cảm giác tu hành luyện kiếm, còn có thể chiêm ngưỡng được các lầu, các trong thời cổ đại.
Mặc Trì thay bộ quần áo màu xám xanh của núi Côn Luân, hắn được ban cho một thanh kiếm, được phép vào ở trong viện của đệ tử ngoại môn.
Mặc Trì cũng giống hệt với những cư dân mạng đang trong phòng livestream khác vậy, trước đây hắn là người thường, chưa bao giờ tiếp xúc qua với thứ được gọi là tu hành nên không biết gì về nó cả, trừ một gương mặt xuất sắc hơn người và đôi mắt bí ẩn ra thì hầu như hoàn toàn không có gì nổi bật trong đám các sư huynh sư đệ.
Nửa tháng đầu Mặc Trì cố gắng làm quen với cuộc sống thường ngày của các đệ tử ngoại môn núi Côn Luân, mỗi ngày đều đến sân luyện kiếm luyện bốn tiếng đồng hồ, ngồi thiền bốn tiếng đồng hồ, ngoài những lúc đó ra hắn sẽ đến Tàng Thư các để đọc sách, đôi lúc sẽ lên núi hái thảo dược.
Mặc Trì vẫn chưa có khả năng luyện chế đan dược, chủ yếu hắn hái thảo dược mang đến tiệm đan dược để đổi lại một số đan dược phẩm, dùng để tẩy gân rửa tủy, nâng cao tu vi.
Mặc Trì tốn mất ba tháng hái thuốc mới đổi được một viên đan dược hạ phẩm, hắn vừa uống nó vào là bắt đầu ngồi thiền tu luyện ngay.
Trên màn hình đầy các bình luận đau lòng——
[Dã tinh số 497: Lúc tôi đọc đến đoạn này thì bỗng thấy nhói lòng, cả ba tháng ròng mà chỉ đổi được thứ này thôi sao, còn không bằng tìm lớp để học nữa!]
[Dã tinh 6667612: Ba tháng cơ à, cái này không tu không được sao?]
[Dã tinh số 99999: Cầu trường sinh, cầu bất lão, vậy tại sao lại không thay cơ thể người máy vào đi? Lúc đó làm gì cần phiền phức như vậy cơ chứ? Tôi thật sự không hiểu nỗi.]
[Dã tinh số 4567890: Trong sách không hề có thể giới với những cổ cơ thể người máy, lúc đọc sách tôi không cảm nhận được rõ được, buổi livestream này đúng là thú vị! Từ nay những hình ảnh non nước, lầu bay, mây khói mênh mông được miêu tả trong sách đều đã được tái hiện lại trong đầu tôi!]

Trong ký túc xá của cai ngục trên đảo Quán và khu vực quầy bán đồ từ khu ba đến khu sáu, cộng thêm tinh vực bên ngoài đảo Quán đang có vô số người máy và người nguyên sinh đều đang xem buổi livestream của tiệm sách thông qua quang não.
Sau khi uống viên đan dược đó vào, Mặc Trì chuyên tâm tu luyện, hình như tu vi có tăng lên nhưng không rõ ràng cho lắm.
Lúc này Mặc Trì đã nảy ra ý nghĩ khác, sau khi kết thúc buổi huấn luyện hằng ngày, hôm đó hắn đeo theo giỏ hái thuốc, sử dụng trục cuốn truyền tống rời khỏi tông môn, một thân một mình lên đỉnh núi cao hiểm trở.
Mặc Trì leo từ chân núi lên đến sườn núi, cẩn thận tìm kiếm loại thảo dược nào đó.
Đột nhiên cảnh tượng trước mắt bắt đầu dao động, âm thanh xào xạc vang lên từ bụi cỏ khô nằm trên con đường nhỏ bên cạnh.
Tu vi của Mặc Trì không cao nhưng dù sao cũng là nam chính, nên khi thấy vậy hắn đã lập tức ngưng thần thăm dò, không hề hoảng loạn chút nào.
Nhưng trong một lúc thoáng qua, sợi dây đeo trên chiếc giỏ thuốc trên lưng Mặc Trì bỗng bị đứt, vừa rơi xuống đất là mất tăm mất dạng ngay.
[Dã tinh số 666978: Hay thật, chiếc giỏ thuốc này còn quý giá hơn cả quả nhân sâm nữa đấy!]
[Dã tinh số 1099999: Tôi nhớ đoạn này nguyên tác có nói là do gấu trúc tinh làm! ! !]
[Dã tinh số 44777925: Nguyên tác miêu tả con gấu trúc tinh này cả người đều là lông lá, vùng xung quanh mắt, lỗ tai và tứ chi đều đen tuyền, phần lông trên bụng và lưng thì có màu trắng. Tôi thật sự không thể tưởng tượng ra rốt cuộc nó là thứ xấu xí gì nữa!]
[Dã tinh số 777: Tôi cũng nhớ đoạn này, chỉ tưởng tượng thôi mà cả người đã sởn cả tóc gáy lên rồi, đúng là đáng sợ! ! !]
Trên màn hình bình luận xuất hiện một dòng cảnh báo.
[Dã tinh số 523: Tôi chính là cái cây nằm ngay kia kìa, lúc nãy vào giây phút chiếc giỏ thuốc rơi xuống thì có một chiếc móng vuốt đầy lông lá đã thò ra từ bụi cỏ, bắt lấy giỏ thuốc lôi vào trong rồi.]

Hệ thống hiện thực hóa ước mơ bắt đầu chửi thầm: “Thế giới này đều thịnh hành thú cưng bằng điện tử và thú cưng người máy, những con thú đầy lông đã lỗi thời rồi.”
Lộ Dao cúi đầu lật ra một trang mới, đọc lên đoạn miêu tả về gấu trúc tinh trong sách.
Trên màn hình cảm ứng ảo, giỏ thuốc của Mặc Trì đã bay vèo lên, rơi đúng ngay vào lòng hắn, chiếc giỏ lúc nãy vốn đang đầy ắp thuốc bây giờ lại trống không, dưới đáy giỏ chỉ còn sót lại vài nhánh cây, trông rất thảm thương.
Mặc Trì hít một hơi thật sâu, ánh mắt như bị một tầng sương mù phủ lên, hắn rút thanh kiếm đeo trên lưng xuống, chém thẳng về phía bụi cỏ khô kia.
Tu vi của hắn không cao, cũng may là thứ ăn cắp thảo dược của hắn cũng không cao siêu gì cho cam.
Trước sau chưa được một phút thì Mặc Trì đã nhấc lên một khối tròn với màu lông hai màu đen trắng từ trong bụi cỏ khô ấy.
Đợi đến khi thấy được bộ mặt thật sự của tên nhóc ấy thì những cư dân mạng tinh tế đang xem livestream đều phát cuồng cả lên!



Bạn cần đăng nhập để bình luận