Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 128 - Đào vàng đóng hộp 1



Chương 128 - Đào vàng đóng hộp 1




Từ khi Lộ Dao dẫn suối nước nóng đến khách sạn thì bắt đầu bận rộn xây khu suối nước nóng, cũng đã mấy ngày rồi cô không lên núi.
Trên cây hoa suối nước nóng, Kết Hương tỉnh dậy thì chạy ra ngoài ngay, nằm sấp lên cành cây nhìn xuống dưới.
Tử Diệp dụi mắt đi ra: “Dạo này cô ấy đều ở bên rừng đá kia, có lẽ sẽ không lên núi nữa.”
Sau khi kết hôn, hai người họ đã đi qua rất nhiều nơi, cuối cùng cũng tìm được nơi sống ổn định.
Vì có suối nước nóng nên dù đang là mùa Mộ Nguyệt thì nơi này cũng ấm áp hơn chỗ khác.
Vợ chồng Kết Hương ở đây ba năm rồi nhưng chưa từng gặp một người cùng tộc, tựa như chỉ còn lại hai người họ giữa đất trời.
Mãi đến năm nay, cuộc sống yên ả đột nhiên bị phá vỡ.
Tử Diệp nhìn cô ấy mong chờ người khổng lồ kia đến, hơi chua xót trong lòng.
Thật ra Kết Hương rất thích náo nhiệt.
Tử Diệp như đưa ra một quyết định trọng đại, đi đến cạnh Kết Hương: “Hay là... Chúng ta đi tìm cô ấy?”
Kết Hương ngẩng đầu, ánh mắt ngạc nhiên y hệt lần đầu làm quen cậu ấy.
Kết Hương: “Anh không ghét cô ấy à?”
Tử Diệp cúi đầu nắm góc áo: “Cũng không phải là ghét, chỉ là, chỉ là...”
Kết Hương đã trở nên phấn khởi, xắn tay áo lên: “Vậy phải bắt đầu chuẩn bị thôi.”
Ra ngoài hái rau dại và hoa, chuẩn bị quà thăm viếng.
Kết Hương muốn nấu một nồi bánh rau dại mới lạ, điểm xuyến lên hoa tươi mới hái, Lộ Dao chắc chắn sẽ hết hồn cho mà xem.
Từ mặt trời mọc đến trưa, cuối cùng Kết Hương và Tử Diệp cũng đã chuẩn bị xong.
Họ xách món quà được gói cẩn thận bằng lá cây, trượt xuống cây cùng nhau xuống núi.
--
Sau buổi trưa, mây đen ùn ùn kéo đến phủ đầy trời.
Vợ chồng Hồ Điệp và Ade ai cũng dắt theo một con heo đỏ, thu gom vật liệu xây nhà vận chuyển đến dưới mái hiên.
Cát Cánh bọc hai tay trong da thú, ngẩng đầu lên nhìn trời: “Sắp mưa rồi.”
Kim Kim cáu kỉnh: “Tại sao Lộ Dao không cho chúng ta xây dưới khách sạn chứ?”
Cậu ấy không thích thời tiết mưa to, khắp nơi đều ẩm thấp, sơ ý cái là ướt sũng cả người ngay.
Xây nhà dưới mái hiên khách sạn thì không cần lo mưa xuống gió thổi nữa.
Nhóm người tí hon than thở như ông cụ non, tìm một góc tường chắn gió, chậm rãi bỏ vật liệu xuống, còn định dùng lá cây héo to che lại rồi dùng đá đè lên.
Kết Hương và Tử Diệp trèo đèo lội suối đi từ trưa tới chiều, cuối cùng cũng đến khe cây có gai.
Trong tầm nhìn xuất hiện một căn nhà khổng lồ, Kết Hương và Tử Diệp lau mồ hôi trên trán, chuẩn bị vực tinh thần dậy.
Hai người đi từ từ đến dưới mái hiên, giọt mưa lớn như hạt đậu đập thẳng xuống.
Kết Hương và Tử Diệp nhìn nhau thở phào một hơi, không nhịn được cười rộ lên.
Họ xách đồ vòng qua chân tường khách sạn một vòng mới tìm thấy cổng, gặp được Trúc Châu vì trời mưa mà tan làm sớm ở đó.
Kết Hương nhận ra Trúc Châu: “Chúng tôi đến tìm Lộ Dao.”
Trúc Châu đánh giá họ, không phải khách của khách sạn, chầm chậm đi qua đẩy cửa vào, chuông trên cửa vang lên leng keng.
Kết Hương và Tử Diệp từng quan sát khách sạn ở nơi xa tít, lần đầu đến gần chỉ thấy mới lạ mọi nơi.
Hạt mưa rơi liên tiếp như hạt đậu vội vã đập xuống nền đất, hoa nước bắn lên tung tóe.
Trúc Châu dẫn họ vào khách sạn, đứng ở cửa gọi to: “Lộ Dao Lộ Dao, có người tìm cô.”
Lộ Dao đi ra từ khu phòng suối nước nóng, cúi đầu nhìn, còn hơi ngạc nhiên: “Dầm mưa đến hả?”
Kết Hương và Tử Diệp vẫn đang đánh giá xung quanh, nghe tiếng mới khôi phục lại tinh thần.
Tử Diệp thấy Lộ Dao vẫn còn hơi sợ.
Kết Hương ngẩng đầu lên gật mạnh: “Hơi hơi, chúng tôi mang bánh rau dại đến cho cô.”
Gói bằng lá cây buộc bằng cỏ khô, còn tỉ mỉ trang trí thêm một đóa hoa nhỏ màu tím.
Tự dưng Lộ Dao nhớ đến một cảnh phim hoạt hình từng xem nào đó, ngồi xổm xuống thò tay ra: “Cảm ơn nhé.”
Tiếng mưa ngoài cửa sổ ngày càng lớn, Lộ Dao dẫn hai người đi thang máy lên lầu.
Khách hàng ăn bánh uống trà ở tầng bốn nghe thấy động tĩnh, dồn dập tựa lên lan can nhìn.
Lộ Dao giới thiệu: “Đều là khách của khách sạn, uống trà trên lầu, các cô có muốn lên đó ngồi không?”
Vợ chồng Kết Hương không ngờ nơi Lộ Dao ở còn có nhiều người tí hon đến vậy, lâu lắm rồi không gặp người cùng tộc nên đã đồng ý ngay chẳng thèm suy nghĩ.
Lộ Dao gọi Trúc Châu đưa họ lên, Diên Vĩ đã pha trà.
Trên lầu, Kết Hương nhìn một cái đã thấy Kim Kim có tai mèo trên đầu, Kim Kim cũng thấy cô ấy.
Gấu Nhảy, Ánh Sáng, Heo Đỏ đều là bộ lạc lớn, có khi người tí hon xuất thân cùng một bộ lạc chưa chắc đã biết nhau.
Nhưng với tình hình này, dù vốn dĩ không quen nhau thì Kết Hương và Kim Kim đều thấy rất hiếm có.



Bạn cần đăng nhập để bình luận