Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 652 - Nhân viên chạy vặt này là quái vật ở đâu ra vậy? 1



Chương 652 - Nhân viên chạy vặt này là quái vật ở đâu ra vậy? 1




Nhân viên chạy vặt này là quái vật ở đâu ra vậy? 1
Vòng ngoài toàn là zombie cả. Chúng nó cứ từ từ nhích về phía đám người từng chút một, mặc dù hành động chậm chạp nhưng được cái lợi ở số lượng áp đảo.
Nhiều zombie cùng xông tới một lúc như vậy mà để thêm vài phút nữa thì chắc chắn mười mấy người bọn họ sẽ bị xé thành mảnh vụn thôi, có khi còn chả đủ dính răng cho chúng nó một bữa.
Dưới áp lực tử vong đè nặng, tiếng kêu thảm thiết của Trần Hâm không chỉ không nhận được sự đồng cảm và quan tâm của đồng đội mà vô hình trung lại như gõ thêm một búa nặng ngàn cân xuống thần kinh vốn đã căng như dây đàn của bọn họ.
Mọi người đều thấy rõ vết thương ở chỗ giữa ngón cái và ngón trỏ tay trái của Trần Hâm. Chẳng ai bảo ai đều vô thức lùi nhanh về phía sau cách xa anh ta ra một chút.
Hồi còn là đội trưởng, năng lực Trần Hâm rất ưu tú. Nếu anh ta biến thành zombie thì chưa chắc người bình thường đã có thể gặt được đầu anh ta.
Bình thường zombie di chuyển rất chậm chạp, không có khả năng suy nghĩ mà hoàn toàn là hành động theo bản năng và dựa vào âm thanh, hơi thở cùng mùi máu tinh để tìm người sống. Chẳng qua các điều kiện thể chất cơ bản như cân nặng, chiều cao,… vẫn tác động đáng kể đến hình thái và cường độ tấn công của chúng.
Các thành viên may mắn sống sót của hai tiểu đội đều vô thức dịch về phía Lục Minh Tiêu và Lộ Dao. Không biết cô gái đột ngột xuất hiện này có quan hệ gì với giáo quan nhưng bọn họ đã tận mắt chứng kiến cảnh cô thoải mái chém chết đám zombie biến dị. Khu vực xung quanh cô và giáo quan chắc chắn là khu vực an toàn nhất hiện giờ.
Các thành viên nhanh chóng cách xa Trần Hâm rồi áp sát vào Lộ Dao và Lục Minh Tiêu. Ngay cả Tạ Vũ và An Hạ cũng lặng lẽ tới gần hai người.
An Hạ nhìn Lộ Dao với ánh mắt cực kỳ phức tạp, thỉnh thoảng lại liếc nhìn cổ tay cô mấy giây. Sợi dây đỏ với mấy con dao găm kia đã quay trở về trong vỏ rồi.
Lần trước gặp mặt cô ta chưa thấy Lộ Dao đeo bộ dao này. Nhìn thì có vẻ nhỏ nhưng chúng cực kỳ sắc bén. Rõ ràng là vừa rồi lưỡi dao còn chưa kịp chạm vào mấy con zombie kia mà chúng đã đứt đầu rồi.
Không phải Lộ Dao giỏi mà là thứ vũ khí này quá mạnh.
An Hạ tỉnh bơ nhìn bộ dao Lộ Dao cột trên đùi mấy lần, đáy mắt lóe lên ánh sáng khác thường.
Trước kia Lộ Dao chưa từng được trải qua cảm giác vui sướng khi xa cách lâu ngày gặp lại như vậy. Cô cứ treo trên người Lục Minh Tiêu mãi không muốn xuống, còn nhân lúc anh suy nghĩ lung tung mà cúi đầu nhẹ nhàng hôn cái chóc lên mặt anh hai lần nữa, nụ cười trên mặt ngày càng tươi.
Lục Minh Tiêu vừa hoàn hồn lại đối diện với ánh mắt đầy ý cười của cô. Anh cụp mắt, cánh tay vừa ném khoai tây kia chậm rãi rũ xuống, giọng nói cực kỳ bình tĩnh: "Xuống."
Hiện tại Lộ Dao đã có thể phân biệt chính xác vẻ không được tự nhiên và bối rối của anh rồi nên cô thản nhiên cười: "Anh buông tay đi đã."
Lục Minh Tiêu dùng một tay nâng Lộ Dao lên, mắt cứ đảo qua một bên chứ nhất quyết không nhìn thẳng vào cô: "... Tự xuống đi."
Các thành viên đội tìm kiếm không khỏi ngẩn người. Trông giáo quan có vẻ không thích thì phải, chẳng lẽ giữa bọn họ không phải quan hệ đó? Hiểu nhầm hả?
An Hạ và Tạ Vũ quay sang nhìn nhau một cái. Lúc này giữa bọn họ không còn kiểu kính trọng nhau giữa đội trưởng và đội phó nữa, thay vào đó là vẻ cạnh tranh khá gắt gao.
Dù mối quan hệ giữa giáo quan và Lộ Dao như thế nào thì anh ấy/cô ta cũng phải nghĩ mọi cách và dùng mọi thủ đoạn để theo sát hai người bọn họ.
Zombie đang không ngừng xúm lại từ bốn phía. Chiếu Dạ không hiểu nổi đám Nhân tộc kia đang nghĩ gì nhưng thấy bọn họ không lo giết zombie mà chỉ lo nép lại gần bà chủ, cậu ta không thể làm gì khác hơn là cất giọng nhắc nhở cái người đang bất chấp tình huống kia: "Bà chủ ơi zombie sắp bâu kín rồi. Chúng ta mau nghĩ cách ra ngoài đi đã."
Nghe vậy, các thành viên đội tìm kiếm không khỏi kích động: Hóa ra thật sự có cách ra ngoài à? Mấy người kia là quái vật hay gì vậy?
Hệ thống hiện thực hóa ước mơ nãy giờ vẫn luôn im lặng cũng không nhịn được mà ngoi lên: "Cô đừng có chiều chuộng người này quá. Tôi thấy đuôi anh ta vểnh lên trời rồi kia, còn bày đặt giả đò mặt không cảm xúc nữa ha."
Chẳng hiểu sao càng ngày hệ thống hiện thực hóa ước mơ càng thấy Lục Minh Tiêu ngứa mắt.
Lộ Dao nhảy xuống đất rồi ngẩng đầu nhìn xung quanh một vòng, lúc này mới để ý thấy An Hạ, Tạ Vũ và đám người sau lưng bọn họ.
Tâm trạng cô đang rất tốt nên chủ động chào hỏi người ta: "Lại gặp nhau rồi ha."



Bạn cần đăng nhập để bình luận