Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 916 -



Chương 916 -




Một lúc lâu sau 0815 lắp ba lắp bắp đáp: “Tôi cũng không rõ lắm. Nếu như không phải lúc nãy được xem đoạn phim từ camera giám sát của mọi người thì tôi cũng không biết bà chủ lại lợi hại đến vậy đấy.”
Đột nhiên 0816 hỏi: “Sách là gì thế? Nó thật sự thần kỳ đến mức ngay cả những tên tù nhân mang tội ác đầy trời cũng phải phục tùng sao?”
Ba đoạn camera giám sát, ba đợt tù nhân, có ai dám nói rằng trước khi họ đặt chân vào tiệm sách lại không mang theo ý xấu chứ?
Cho dù là bị sức mạnh của bà chủ áp chế, lúc mua sách không hề tình nguyện gì nhưng lúc bước chân ra khỏi tiệm sách thì ai nấy cũng đều cầm theo một chiếc túi màu vàng nhạt chứa đầy sách, sau đó còn bắt đầu bàn bạc về nội dung của sách nữa.
Một đồng nghiệp thấy chiếc túi đựng sách màu vàng nhạt của 0815 đang đặt bên mép bàn của 0816 thì ngạc nhiên hô lên: “Anh cũng mua sách rồi sao?!”
0815 vô ý sờ lên mũi: “Lúc nãy tôi có qua đó để gặp bà chủ, sẵn tiện mua vài quyển về.”
0815 tự nhiên mở túi ra: “Đây cũng là lần đầu tiên tôi nhìn thấy nó, nghe bà chủ giới thiệu thì mỗi một cuốn trong này cũng đều rất thú vị. Trong tiệm có phòng đọc sách rất yên tĩnh, còn có sách để mọi người đọc thử nữa, nhưng trên cơ bản chỉ cần lật xem vài trang là có thể biết được mình có thích nó hay không rồi. Bà chủ rất lấy làm tiếc khi đảo Quán này toàn là người máy, nếu không thì cửa tiệm có thể cung cấp thêm thức uống và bánh ngọt cho khách hàng nữa.”
0816: “Sao câu này nghe như… Chẳng lẽ trước khi lên đảo cô ấy không biết tình hình ở đây sao?”
0815: “Có thể chỉ là thấy tiếc mà thôi. Lúc trò chuyện với cô ấy tôi tự thấy cô ấy thật sự rất yêu thích sách, có lẽ là muốn cung cấp cho khách hàng trải nghiệm và hoàn cảnh đọc sách tốt hơn đấy mà.”
Đồng nghiệp anh ấy nghe nói như thế thì càng tò mò về đống sách kia hơn, thế nên cả bọn không thèm khách sáo nữa, đưa tay lấy sách ra khỏi túi.
0816 cầm quyển sách lên đọc được vài phút rồi ngẩng đầu nói với 0815: “Cho tôi mượn quyển này đọc thử được không? Chiều nay tôi trả.”
0815 gật đầu, nhưng lại không yên tâm nên dặn dò thêm: “Giấy rất mỏng đấy, lúc lật nhớ nhẹ tay chút.”
Một đồng nghiệp khác đưa quyển tập thơ lên: “1515, cho tôi mượn quyển này nhé, sau giờ nghỉ buổi chiều tôi trả.”
Túi đựng sách mà 0815 mang về đều bị đồng nghiệp chia nhau mượn đi hết, cũng may là anh ấy mua khá nhiều nên trong túi vẫn còn lại ba quyển để đọc.

Những ngôi sao nhân tạo dần lặn xuống đằng tây, chiếu sáng rực cả chân trời.
Các tù nhân lần lượt được đưa về nhà giam, khu bảy, khu tám, khu chín đã hoàn toàn chìm vào sự yên ắng thường ngày, bên ngoài khu vực đảo cũng không có ánh đèn nào cả.
Biển hiệu của cửa hàng duy nhất trên phố sách cũng đã tắt đi, một nửa cửa tiệm chìm vào trong màn đêm, chỉ có phòng đọc sách là còn le lói một ngọn đèn thôi.
Lộ Dao ngồi một mình dưới ánh đèn đối chiếu lại sổ sách, doanh thu ngày đầu kinh doanh đã vượt xa mong muốn của cô.
Nếu không tính tiền vốn vào thì hôm nay cửa hàng lời được hơn hai triệu tinh tệ.
Kế hoạch của Lộ Dao cũng thế, sử dụng tất cả các mối quan hệ và tài chính của các cửa hàng khác để giúp cho tiệm sách phát triển, chỉ cần kiếm được mười triệu tinh tệ thì sẽ trả hết sợ nợ còn lại.
Cô ghét nhất là thiếu nợ.
Hệ thống hiện thực hóa ước mơ chạy ra từ trung tâm nghiên cứu giá trị tinh thần ở khu bảy, nhìn thấy doanh thu ngày đầu khai trương vừa thống kê ra thì ngạc nhiên hô lên: “Ngày đầu tiên đã nhiều như thế rồi à, vậy chẳng phải chỉ cần năm ngày là có thể kiếm được mười triệu rồi sao?”
Năng lực kiếm tiền của bà chủ đúng là quá kinh khủng.
Trong khoảng thời gian nó đồng hành với bà chủ, mỗi một cửa hàng đều gặp phải những khó khăn riêng nhưng chúng hoàn toàn không thể làm khó được cô!
Đêm đã khuya, cửa hàng cũng chỉ còn một mình Lộ Dao và hệ thống hiện thực hóa ước mơ, tinh thần của Lộ Dao đã cạn kiệt vào buổi sáng khai trương nên giọng nói cũng uể oải hơn: “Trong việc làm ăn trước giờ chưa từng có thị trường nào là không thay đổi cả. Doanh thu ngày đầu khả quan không đồng nghĩa với việc mỗi ngày sau đó đều có thể đạt được con số này. Chúng ta bắt buộc phải chuẩn bị sẵn tâm lý, tuỳ cơ ứng biến.”



Bạn cần đăng nhập để bình luận