Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 607 - “Không dọn sạch vật cản đường, sao vào lấy thuốc được?” 2



Chương 607 - “Không dọn sạch vật cản đường, sao vào lấy thuốc được?” 2




“Không dọn sạch vật cản đường, sao vào lấy thuốc được?” 2
Hệ thống hiện thực hóa ước mơ: [Chiếc xe của cô vừa mới mà còn đậu bên đường, dĩ nhiên làm người ta mong nhớ.]
Lộ Dao: [Nói ra thì, tôi vẫn chưa thấy ai lái xe hay chạy xe luôn ấy.]
Hệ thống hiện thực hóa ước mơ: [Đa số địa phương khắp thành phố bị cúp điện, dạng xe đạp điện này của cô rất khó duy trì thời gian sử dụng, xe con, xe thể thao cũng tương tự. Nếu không có cách làm như cô thì phương tiện thay cho đi bộ rất dễ bị trộm.]
Lộ Dao: [Nhưng họ không có chìa khóa, trộm về cũng mở không được, giờ cũng không thể bán đổi tiền.]
Hệ thống hiện thực hóa ước mơ không nghĩ ra luận điểm mới, chỉ đành nói: [... Chắc chỉ là biến thái đơn thuần đấy.]
...
Số 198 đường Bình An, phòng khám số 3 Bệnh viện Nhân dân thành phố.
Trương Thư Lan bị nhốt trong một phòng kiểm tra sức khỏe bỏ hoang bên trái sảnh tòa nhà, hai tay bị trói sau lưng, dây buộc tóc đã rơi mất trên đường vùng vẫy trốn chạy nên mái tóc xõa tung, bờ má sưng đỏ, chắc mới bị tát cho vài bạt tai.
Trương Thư Lan cố gắng chống trán xuống để đỡ người ngồi dậy, lòng đầy sợ hãi và tuyệt vọng.
Cô ấy tìm thuốc ở phòng khám, không ngờ lại gặp dân buôn người.
Dạo này ăn không no, có khi vì để tiết kiệm một cục cồn, đồ ăn chưa qua đêm để từ sáng đến tối vẫn ăn, không thèm hâm nóng ăn cho qua bữa, người lớn chịu nổi, nhưng trẻ em lại ăn không tiêu.
Lâm San San đã bắt đầu đau bụng từ tối hôm qua, đến nửa đêm lại phát sốt.
Trương Thư Lan lục lọi thùng y tế trong nhà tìm vài viên thuốc đúng bệnh để uống, thế nhưng qua một đêm, cô bé vẫn không hạ sốt.
Cô ấy sốt ruột, thấy con mình sốt đến thần trí mơ màng nên bí quá hóa liều quyết định ra ngoài tìm thuốc.
Trên đường Quan Âm vốn có không ít hệ thống nhà thuốc, còn cạnh tranh nhau rất kịch liệt.
Lúc dịch bệnh zombie mới bùng phát, dù thuốc khử trùng, bột thuốc kháng viêm, băng gạt màu vàng không có tác dụng gì với vết cắn của zombie nhưng vẫn có một nhóm người chen vào nhà thuốc giành giật những món này.
Sau này người nhiễm zombie ngày càng nhiều, zombie có vẻ còn nhiều hơn người sống, thành phố thất thủ.
Nhà thuốc sập vì chen chúc, kệ hàng bị đẩy ngã, thuốc thang tán loạn trên đất lại bị đám zombie lang thang giẫm nát, giờ cả vụn thuốc cũng không tìm ra.
Trương Thư Lan cân nhắc thật lâu mới quyết tâm đến phòng khám thử vận may, suy cho cùng phòng khám chính quy cũng lớn hơn nhà thuốc nhỏ lẻ, nếu may mắn nói không chừng có thể tìm thấy chút thuốc đặc trị hạ sốt.
Nhưng cô ấy không ngờ đã có một số người nhắm đến kiểu tâm lý này, cố tình ngồi canh gần phòng khám, một khi có đối tượng thích hợp đi một mình là họ sẽ xông ra một lượt bắt lấy người đó.
Dân buôn người chuyên coi phụ nữ và trẻ em là mục tiêu, trước khi dịch bệnh zombie bùng phát thì đa số những người này xuất hiện ở vùng quê có nền kinh tế phát triển khá lạc hậu và tin tức bị tắc nghẽn, dịch bệnh zombie bùng phát thì đám người này cũng bắt đầu quang minh chính đại lang thang ở các thành phố hoang tàn khác nhau, chuyên tìm kiếm những phụ nữ đơn côi và trẻ em mất người thân.
Thủ đoạn và suy nghĩ của họ bây giờ còn ác độc hơn trước kia, họ như ác quỷ hoàn toàn ra khỏi địa ngục, không hề che giấu tội tác và thứ mùi xấu xa hôi thối khắp người.
Nếu bắt được phụ nữ thì đám người này sẽ đưa về thôn xóm đông dân, rồi lợi dụng chị em để kiếm chác vật tư từ những người đàn ông hào phóng chịu chi.
Lần đầu tiên Trương Thư Lan bị bắt thì thoát được, lúc ấy không có chỗ trốn nên cô ấy xoay người chạy vào phòng khám, men theo cầu thang chạy lên tầng cao.
Cửa phòng khám vốn có số lượng lớn bệnh nhân nằm bệnh, sau này không thể thoát ra nên nhanh chóng nhiễm bệnh biến thành zombie, cứ lang thang suốt trong tòa nhà.
Trước có zombie, sau có binh truy đuổi, trong hoảng loạn Trương Thư Lan đã trốn vào một phòng khám bệnh bỏ hoang, tìm được một cây bút trong tủ sách, vội vàng móc tờ danh thiếp ấy ra để đặt đơn.
Lúc đó nội tâm cô ấy hoảng loạn nhưng đầu óc lại cực kỳ tỉnh táo, sợ nhân viên chạy vặt không nhận đơn cứu người nên còn cố tình viết “lấy thuốc” thôi chứ không đề cập đến chuyện khác.



Bạn cần đăng nhập để bình luận