Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 104 - Cuộc đối thoại vượt qua ngàn năm 3



Chương 104 - Cuộc đối thoại vượt qua ngàn năm 3




Cuộc đối thoại vượt qua ngàn năm 3
Lúc lồng tiếng hậu kỳ, Phó Trì đã trò chuyện với những diễn viên lồng tiếng người gốc Lương Kinh về chuyện này rồi.
Bọn họ đã kết hợp với phản ứng của bản thân hồi mới nghe đến rạp chiếu phim, lại cho thêm vào rất nhiều chi tiết, lời thoại cũng phải điều chỉnh nhiều lần, cuối cùng mới bày ra được bản lồng tiếng vừa phù hợp vừa đại chúng như vậy.
"Đại chúng" ở đây là bình thường, không chỉ có thể giữ được cảm xúc của phim mà người bình thường khi xem cũng sẽ cảm thấy giống với phản ứng của mình trước đây, không hề lố chút nào.
Nhìn lại phản ứng hồi trước, người xem nghĩ đến rạp chiếu phim của bây giờ rồi bắt đầu mong chờ phim chiếu đến cảnh rạp chiếu phim bắt đầu chính thức mở cửa.
Dù người dân có bàn tán xôn xao hay nghi ngờ như thế nào thì rạp chiếu phim cũng nhanh chóng khai trương chính thức.
Lúc đầu là tuyển người, tuyển diễn viên quay quảng cáo, sau đó đến khi bộ phim võ hiệp đầu tiên là "Thiên Hạ Đệ Nhất" được chiếu thì rạp chiếu phim cũng theo đó mà hoàn toàn trở nên nổi tiếng ở phố Tùng An.
Một lần nữa người xem được nhìn lại đoạn trailer của "Thiên Hạ Đệ Nhất", cảm thấy như đã cách một đời.
Rõ ràng là chỉ mới qua hơn nửa năm nhưng bọn họ đều có cảm giác như mình đã xem bộ phim này từ lâu lắm rồi.
Bắt đầu từ bộ phim này, những bộ phim được rạp chiếu phim chiếu sau đó có các nội dung về đồ ăn ngon, phim hài lãng mạn hay trinh thám suy luận... đều rất được yêu thích. Những lời bàn tán nghị luận về các bộ phim cứ vậy mà bùng lên giữa các con phố ở Lương Kinh hết lần này đến lần khác.
Đoạn phỏng vấn đường phố đầu tiên có câu hỏi rất đơn giản.
"Ngươi thích bộ phim nào nhất?"
"Ngươi thích nhân vật nào nhất?"
"Ngươi có thích rạp chiếu phim không?"
"Ta thích nhất là "Thiên Hạ Đệ Nhất"."
"Ta thích “Đầu bếp nhỏ Thịnh Kinh”."
"Ta đây thích nhất “Sự kiện giết người liên hoàn của đoàn tàu trên biển”."
"Ta thích nhất “Mùa hoa rơi gặp lại chàng”."
"Ta thích “Kế hoạch lên mặt trăng”..."
"Thích “Hoàng Thái Nữ” nhất luôn..."
Mới đầu, những người dân được chọn phỏng vấn hơi ngạc nhiên và hoảng hốt, vừa lúng túng vừa luống cuống, nhưng càng về sau bọn họ càng trả lời thẳng thắn hơn.
"Nhân vật mà ta thích nhất là Diệp Khinh Chu. Ta cũng đã từng có ước mơ làm hiệp khách giang hồ đấy."
"Ta thích Anna nhất. Anna đã xinh đẹp rồi còn thông minh nữa chứ."
"Ta thích Hoa Thời..."
"Thích Thẩm Tương nhất..."
"Ta thích cá voi lớn trong biển sâu..."
Nội dung các cuộc phỏng vấn đường phố đều có tiết tấu rất nhanh gọn. Người dân triều Đại Vũ rất ít khi tiếp xúc với hình thức này nên thậm chí thỉnh thoảng còn có cả hàng xóm sống cùng phố với người được phỏng vấn lọt vào ống kính. Bọn họ ai nấy đều hứng khởi.
Sau khi xem bộ phim, Lộ Dao cảm thấy lúc cắt ghép có thể Phó Trì mắc một loại chứng ám ảnh cưỡng chế nào đó, bởi vì nó mạch lạc rõ ràng như tổng kết cuối năm vậy.
Xem xét lại các loại phim khác nhau đã được chiếu tại rạp chiếu phim từ trước đến nay mới thấy được rằng sự hợp tác giữa rạp chiếu phim và các cửa hàng xung quanh đã được bắt đầu từ góc độ buôn bán.
Quảng cáo thương mại đầu tiên mà rạp chiếu phim nhận được đến từ cửa hàng Ngọc Quế Trai đã có lịch sử cả trăm năm. Ông chủ Ngọc Cát Tường tự mình đến rạp chiếu phim đàm phán với Lộ Dao.
Này tết Trung thu, rạp chiếu phim vào Ngọc Quế Trai đã hợp tác đẩy hộp quà bánh Trung thu ra bán, kiểu dáng mới lạ khác với những thứ được bán trên đường phố Lương Kinh.
Cũng bắt đầu từ quảng cáo này mà rạp chiếu phim liên tục hợp tác với các cửa hàng xung quanh. Từ Xuân Hi Lâu đến phòng đọc sách Vinh Hỉ, cửa hàng son phấn, Bách Tương Viên, Phúc Tiên Cư, Tứ Hỉ Lâu, lò nung ngoài thành, cửa hàng làm mộc, xưởng làm giấy Giang thị,...
Ống kính máy quay lại được kéo ra xa, cảnh phim chuyển từ rạp chiếu phim ra phố Tùng An.
Chẳng biết bắt đầu từ bao giờ mà trên đường đã xuất hiện những sạp hàng nhỏ bán bỏng ngô, những chiếc xe đẩy gỗ bán nước chát...
Con trai nhỏ của ông chủ cửa hàng làm mộc nghiên cứu chiếc xe đạp từng xuất hiện trong phim rồi định dùng gỗ để chế tạo một cái. Mấy người thợ cả ở lò nung thức trắng đêm mày mò làm sao để nung được loại thủy tinh vừa dày vừa trong suốt như trong phim. Thợ làm giấy ở xưởng giấy cũng nghĩ nát óc tìm cách làm ra loại giấy vệ sinh mềm mại sau khi đi xem phim về. Người của nha môn thử áp dụng "tâm lý tội phạm" vào việc điều tra và phá án. Một nhóm các cô gái cầm tờ rơi viết tay đi trên đường tuyên truyền về trường nữ sinh, nhận dạy cả trẻ em...



Bạn cần đăng nhập để bình luận