Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 397 - Trò chơi mới 4



Chương 397 - Trò chơi mới 4




Trò chơi mới 4
Sẻ tinh hót ầm ĩ, chọn lính trinh sát đầu tiên.
Đặc điểm của lính trinh sát là linh hoạt, giỏi phá rối, hỗ trợ, sau khi hóa hình còn có bạn giúp đỡ.
Lúc lên cấp năm hóa hình, sẻ tinh nằm mơ cũng muốn hóa hình kích động đến nhảy cẫng lên. Chờ khi chúng tu luyện đến khi biết hóa hình, chắc chắn cũng xinh đẹp và tài giỏi như này.
Trừ sẻ tinh, ở thời điểm hiện tại có hai mươi bốn thẻ nhân vật được công bố, người yêu thần ma tinh quái có đủ.
Buổi tối, bàn luận về Chuyện Lạ Phù Sinh Lục Giới trong quán net tăng lên.
Khách hàng yêu ma hăng say bàn về thẻ nhân vật trong Chân Trời Thí Luyện, nhất là khách hàng có nguyên hình giống nhân vật trò chơi nào đó, nói năng hùng hồn như nhận được giải thưởng vậy.
Sẻ tinh trong quán sắp vểnh đuôi lên tận trời rồi.
Hùng An An lại tự kỷ tiếp.
Cậu nhóc rõ ràng là nhóc gấu trúc tinh, là quốc bảo được yêu thương nhất trong quán, nhưng lại không sở hữu được một thẻ nhân vật trong trò chơi.
Đám sẻ tinh còn không biết hóa hình kia không những có thẻ nhân vật mà còn được bàn luận nhiều nhất vào ngày thứ hai mở máy chủ.
Nhóc gấu trúc tinh lăn trên sàn ở sảnh, giận dỗi kêu éc éc.
Tiểu Chung đeo ba lô bước vào cửa quán thì thấy một cục cơm nắm mè hình tròn dính đầy bụi, anh ta cũng không chê, cúi xuống nhặt lên: “Sao nhóc gấu trúc tinh lại không vui rồi?”
Hùng An An ấm ức kêu éc éc, tròn mắt ai oán nhìn Lộ Dao suốt.
Lộ Dao ôm nhóc Đương Khang trong lòng, bất lực nói: “Giận dỗi đấy, vì không lấy nhóc con quốc bảo vĩ đại làm thành thẻ nhân vật.”
Hùng An An nghe giọng điệu nói chuyện của Lộ Dao thì biết mình tiêu rồi, bà chủ ăn mềm không ăn cứng. Cậu nhóc vùng vẫy trượt xuống khỏi tay Tiểu Chung, lạch bạch chạy đến ôm chân Lộ Dao chuyển qua làm nũng tỏ vẻ dễ thương.
Trong quán chợt nổi lên một hơi lạnh khiến người ta ớn lạnh sống lưng, Lộ Dao quay lại đánh giá xung quanh.
Trên vách tường kế kệ hàng chuyển phát nhanh dần hiện ra vệt nước đỏ sậm, Lộ Dao bật dậy ôm chặt nhóc Đương Khang trong lòng, đẩy Tiểu Chung ra ngoài: “Quỷ Môn sắp mở rồi, anh ra ngoài trước đi.”
Chung Liên Gia: “...”
Tình huống gì đây?
Lộ Dao cũng đang nghĩ xem người tới có ý đồ gì.
Thời gian của nhóc Đương Khang đến rồi ư? Hay là vì mười tấm thư mời cô gửi tới Minh giới?
Cơ Phi Thần đang sắp xếp kệ hàng chuyển phát nhanh, vẫn còn vài món chưa được lấy, có lẽ tối khách mới tới quán.
Trông thấy vệt nước đỏ sậm hiện ra sau tường, hắn ta hơi khựng lại.
Khách trong quán vẫn chưa nhận ra Quỷ Môn sắp mở, Lộ Dao giao nhóc Đương Khang và Hùng An An cho Giảo Nương rồi bước vội đến trước kệ hàng chuyển phát nhanh, cô cũng bảo Cơ Phi Thần ra ngoài trước.
Vệt nước trên tường đã lan dài ra một đường hình cánh cửa rồi.
Cánh cửa này khá bé, hơi khác với cánh cửa đồng rỉ sét loang lổ ở tầng hai lần trước.
Một cái đầu quỷ hiện ra giữa khung cửa sắt đen, mặt xanh nanh vàng, ngậm một cây dao găm rỉ sét lốm đốm trong miệng, cổ quấn sợi xích thô to, con ngươi lớn lòi ra ngoài lộc cộc đảo hai vòng rồi nhìn Lộ Dao.
Đầu quỷ kia đang cắn đao, miệng không nhúc nhích nhưng vẫn phát ra giọng nói quang quác khản đặc: “Tìm thấy rồi.”
Lộ Dao tiến lên một bước: “Cho hỏi các hạ là ai?”
Cót két—
Một tràn cười khiến người ta ê răng vang lên, cửa đầu quỷ màu đen kéo ra một khe hở, một xấp thư màu trắng đưa ra khỏi khe cửa.
Lộ Dao thấy một người đàn ông thân hình cao lớn đứng trong khe cửa, đồng tử đen láy nhìn cô gắt gao.
Cô nhìn xấp thư kia một cái, không nhận mà chỉ nói: “Thì ra là khách đến từ phương xa. Trên lầu vẫn còn chỗ, không biết mình đi mấy người?”
Cánh cửa sắt đen kéo ra, bốn Quỷ tộc bước ra.
Hai nam hai nữ, mặc áo choàng đen đơn giản, đồng tử đen láy, da mặt trắng gấp đôi người bình thường.
Họ yên lặng đi ra khỏi cánh cửa, chẳng ai nói chuyện.
Sông Độ phía sau cánh cửa im lặng chảy, lúc Quỷ Môn sắp khép lại, một quỷ sai bám lấy cánh cửa, hét lên với họ: “Không hiểu thì hỏi, đừng có giả câm.”
Bốn Quỷ tộc đang tỏ ra là mình ngầu: “...”
Lộ Dao nhận ra quỷ sai kia, chính là Tạ Nhất tới quán lần trước.
Cô gọi hắn ta lại, không gọi tên mà chỉ gọi quỷ sai đại ca chờ chút, quay đầu vơ một đống đồ ăn vặt trên kệ hàng quầy bán đồ ăn vặt rồi lấy thêm mấy chai nước uống bỏ vào túi, lúc đưa đồ có hỏi nhỏ vài câu.



Bạn cần đăng nhập để bình luận