Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 496 - Cậu ta chỉ ôm tâm lý đặt thử thôi… 3



Chương 496 - Cậu ta chỉ ôm tâm lý đặt thử thôi… 3




Cậu ta chỉ ôm tâm lý đặt thử thôi… 3
1041 vẫn cảm thấy không thể tưởng tượng nổi: "Giả sử thế giới kia thật sự nằm trong trò chơi đi, nhưng cửa hàng và cô đều thật sự tồn tại mà, sao có thể một đường suôn sẻ trong đó như vậy được?"
Trong lòng Lộ Dao đã có một số ý tưởng rồi nhưng cô chưa định nói ra ngay. Bởi vì như vậy cô sẽ phải giải thích thêm về sự tồn tại của hệ thống hiện thực hóa ước mơ.
Những người ở đây đều cảm thấy cực kỳ hứng thú với nhiệm vụ đầy tính khiêu chiến này. Rất nhanh sau đó bọn họ đã vứt hết mấy chi tiết nhỏ nhặt trước đó mình nghi ngờ ra sau đầu, bắt đầu tụm lại thảo luận phải làm sao để biến ý tưởng của bà chủ thành sự thật.
Như lời hệ thống nói, Lộ Dao có tài nguyên và kỹ thuật của nhiều thế giới, cũng có khá nhiều kinh nghiệm nghiên cứu và không gian hạt giống có khả năng rút ngắn thời gian nghiên cứu, thế nên chỉ ba ngày sau, cô và các thành viên trong nhóm đã thành công khai thác ra một sản phẩm mới cho cửa hàng DIY. Đó là vòng tay u linh.
---
Lúc Lộ Dao rời khỏi cửa hàng Lông Xù và cầm vòng tay u linh vừa mới làm xong quay lại cửa hàng DIY thì vẫn có khách đang chờ ở sảnh lớn cửa hàng như cũ.
Sau khi chủ đề thức ăn ngon kết thúc, cửa hàng bắt đầu quảng cáo hoạt động trải nghiệm gia công kim loại.
Gia công kim loại là cách gọi chung để chỉ các hoạt động gia công và sản xuất nguyên liệu có tính kim loại thành thành phẩm, bao gồm nhưng không giới hạn chế tạo đồ trang sức, các bộ phận cơ khí cỡ lớn trên xe hơi và tàu thủy, cũng có những thứ nhỏ bé như linh kiện trong đồng hồ đeo tay.
Phương hướng trải nghiệm mà cửa hàng DIY đề ra là chế tạo đồ trang sức. Cửa hàng cung cấp ba video hướng dẫn cho khách hàng lựa chọn. Một là làm nhẫn trơn đơn giản, hai là làm hoa tai đá quý có khuôn phụ trợ, ba là làm dây chuyền kim loại cao cấp.
Hoạt động này vừa công bố đã nhận được rất nhiều lời khen từ khách hàng.
Cả buổi sáng và buổi chiều, ba phòng học đều đã ngồi đầy nhưng vẫn còn một số khách chưa đăng ký được, lại không cam lòng rời đi nên ngồi luôn trong cửa hàng xếp hàng chờ đến lượt.
Lộ Dao tới đúng lúc tiết trải nghiệm buổi sáng kết thúc, khách đang lần lượt đi ra khỏi phòng học, trong tay cầm túi giấy in logo cửa hàng DIY chứa thành quả làm cả buổi của mình.
Tống Văn vừa ra khỏi phòng đã thấy Lộ Dao. Cậu ta khó khăn chen qua đám người tới gần cô hỏi: "Bà chủ, sao sáng nay cô không có mặt ở cửa hàng vậy?"
Trong mấy ngày tổ chức chủ đề thức ăn ngon, ngày nào Tống Văn và bà nội cũng tới tham gia.
Sau khi cửa hàng đổi sang trải nghiệm hoạt động gia công kim loại, bà nội Hứa không đi cùng nữa nên Tống Văn đi chung với mấy người trẻ tuổi, ngày nào cũng tới.
Ba ngày trước cậu ta đặt làm riêng túi trữ vật ở chỗ Lộ Dao.
Lộ Dao lấy một hộp vuông nhỏ màu bạc trong kho hàng cá nhân ra đưa cho Tống Văn: "Tôi đã làm túi trữ vật thành hình dạng chiếc nhẫn. Cậu xem qua trước đi, nếu không thích thì tôi sẽ sửa lại cho."
Tống Văn mở hộp ra, thấy giữa lớp vải nhung màu xám đậm có một chiếc nhẫn màu bạc, chiều rộng chưa đầy năm milimet, hoa văn bên ngoài không biết được khắc từ công nghệ gì, ở giữa có một chữ "Dao" rất nhỏ, trông tinh xảo hơn chiếc nhẫn cậu ta vừa tự làm trong phòng học thủ công nhiều.
Tống Văn đeo nhẫn vào ngón trỏ tay trái, vừa in luôn.
Trong hộp vẫn còn một tờ giấy hướng dẫn.
Tống Văn mở giấy ra đọc kỹ, lại ngẩng đầu lên nhìn Lộ Dao rồi giơ ngón cái lên ấn nhẹ lên mặt ngoài chiếc nhẫn. Một cơn đau nhói như bị kim đâm dội lên từ chỗ đó.
Cơn đau kia biến mất rất nhanh, chiếc nhẫn cũng chẳng có gì thay đổi.
Tống Văn tiếp tục đọc thầm nhẫn trữ vật trong lòng theo như hướng dẫn, sau đó cậu ta thấy một màn hình trong suốt xuất hiện trước mặt mình.
Thấy cậu ta đờ người ra đấy, Lộ Dao nhắc nhẹ: "Cậu thử bỏ túi giấy trong tay vào đó xem sao?"
Tống Văn duỗi thẳng tay ra sau đó khẽ niệm trong đầu. Cái túi biến mất trong tay cậu ta và xuất hiện ở ô đầu tiên trên màn hình trước mặt. Phía dưới góc trái màn hình hiển thị số "1".
Tống Văn sửng sốt hồi lâu rồi mới ngẩng đầu nhìn Lộ Dao.
Cậu ta chỉ ôm tâm lý thử đặt túi trữ vật ở cửa hàng DIY xem sao thôi, ai ngờ bề ngoài và công dụng của thứ này gần như không khác gì túi trữ vật ở phố U Linh.
Rốt cuộc bà chủ là ai?
Lộ Dao kiên nhẫn chờ khách kiểm hàng xong mới lắc lắc vòng tay u linh trên cổ tay nói: "Tôi thiết kế nhẫn trữ vật trước vòng tay u linh nên nhẫn trữ vật có nhiều chức năng trùng lặp nhau. Vậy nên tôi đã thiết kế thêm một điểm đặc biệt trên đó để cậu tiện sử dụng hơn."
Tống Văn nhìn chiếc vòng màu bạc trên cổ tay Lộ Dao với ánh mắt hơi khó hiểu.



Bạn cần đăng nhập để bình luận