Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 459 - Ấn thần 3



Chương 459 - Ấn thần 3




Ấn thần 3
Thấy Lộ Dao dọn dẹp rác trên bàn, Tần Thu Danh cố gắng kiềm chế kích động trong lòng rồi chậm rãi tới gần cô: "Chào cô, tôi là trưởng phòng an ninh của nhà thờ khu Tây, tên tôi là Tần Thu Danh."
Lộ Dao đứng dậy: "Chào ông."
Tần Thu Danh không dám nhìn thẳng vào mắt cô nên hơi cụp mắt xuống: "Hẳn là Tiểu Từ đã nói cho cô biết chuyện rồi nhỉ? Giang Lẫm đã xuất hiện triệu chứng dị hóa nghiêm trọng, thế nên để đảm bảo sự an toàn cho khu phố, chúng tôi phải dẫn cậu ta về nhà thờ."
Thật ra từ nãy đến giờ Lộ Dao vẫn luôn lặng lẽ quan sát. Hình như người của phòng an ninh không đến nỗi như Tiểu Thái nói, nhưng đúng là bọn họ muốn mang Giang Lẫm đi thật.
Nếu là trước kia thì chắc chắn Lộ Dao sẽ rất thoải mái gật đầu để mấy người Nhậm Do mang Giang Lẫm đi.
Cô chỉ cần mở cửa hàng làm nhiệm vụ nên sẽ không thường nhúng tay vào những chuyện không ảnh hưởng đến việc kinh doanh cửa hàng.
Gần đây thỉnh thoảng Lộ Dao lại suy nghĩ mấy chuyện lặt vặt. Có lẽ bây giờ cô đã mạnh hơn một năm trước rất nhiều, cũng có thể làm được nhiều việc hơn những gì cô dự đoán rồi.
Lộ Dao bèn đi tới bên cạnh Giang Lẫm rồi gỡ mặt nạ của cậu ta xuống.
Thấy dáng vẻ cậu ta, Thái Ngữ Tinh sợ ngây người.
So với tình hình dị hóa lúc đầu thì bây giờ vẻ ngoài của Giang Lẫm đã có sự thay đổi lớn. Làn da và tay chân cậu ta đã trở lại như bình thường, chỉ còn sót lại một vết giống như cục bướu màu hồng nhô ra dưới con mắt bên trái nữa thôi.
Từ Tranh Vanh và Nhậm Do cũng rất ngạc nhiên.
Nhậm Do run rẩy nói: "Cậu ta thật sự đang khôi phục!"
Những nhân viên an ninh đến sau ngơ ngác vì không biết trước đó dáng vẻ cậu ta như nào.
Rõ ràng là tình huống của Giang Lẫm đang chuyển biến tốt, chứng minh suy đoán của Lộ Dao không hề sai.
Cô nhìn về phía Tần Thu Danh: "Xin lỗi ông, Giang Lẫm là khách của tôi. Cậu ta xảy ra chuyện bất ngờ trong cửa hàng nên tôi có trách nhiệm giúp cậu ta khôi phục lại như bình thường. Hơn nữa dựa vào tình trạng hiện tại thì chắc đến ngày mai cậu ta sẽ hết bệnh."
Tần Thu Danh đau đầu vô cùng.
Bà chủ này đúng là chẳng giống ai. Cô tận mắt chứng kiến quá trình dị hóa nhưng hình như hoàn toàn không hề sợ hãi.
Sau một hồi im lặng, cuối cùng ông ấy vẫn cương quyết muốn dẫn Giang Lẫm đi.
Lưu Tịnh im lặng đứng một bên nãy giờ không nhịn được mà lên tiếng: "Sáng nay tôi cũng đã vào cửa hàng này một lúc trước khi tới nhà thờ. Triệu chứng dị hóa của vị khách này biến mất cũng là sự thật, có khi đây là một cơ..."
"Đủ rồi!" Tần Thu Danh bỗng nhiên cất cao giọng rồi lạnh lùng nhìn Lưu Tịnh: "Cô không còn là nhân viên quản lý khu phố phía Bắc nữa nên không có quyền khua tay múa chân với công việc của chúng tôi."
Lưu Tịnh cắn chặt môi, mắt đỏ lên.
Lộ Dao lắc đầu: "Ông đừng có giận cá chém thớt với người khác như vậy."
Vẻ mặt Tần Thu Danh rất khó coi, hơi thở cũng trở nên nặng nhọc.
Lộ Dao: "Tôi nói thẳng luôn vậy, tối nay Giang Lẫm và Tiểu Thái đều phải ở lại trong cửa hàng tôi. Trước hừng đông ngày mai, mọi người cũng không thể ra khỏi đây được đâu."
Tất cả mọi người trong phòng đều ngẩng đầu nhìn về phía Lộ Dao.
Nhậm Do không tin nên xoay người chạy thẳng ra ngoài.
Thế nhưng cánh cửa rõ ràng là gần ngay trước mắt lại như ảo ảnh, dù cậu ta có cố gắng thế nào cũng không thể đến gần được.
Lộ Dao vỗ tay: "Không cần sợ hãi nhìn tôi vậy đâu, tôi không ăn thịt người, cũng không có đam mê đặc biệt gì. Tôi muốn mọi người có thể tập trung quan sát tình huống của Giang Lẫm nên chỉ có thể mời mọi người ngủ lại cửa hàng nhỏ này một đêm."
Cả khách hàng lẫn nhân viên an ninh trong cửa hàng đều ngẩn người nhìn Lộ Dao, ánh mặt đột nhiên ánh lên vẻ hoảng loạn.
Lộ Dao cụp mắt.
Một con dấu kỳ quái đã xuất hiện trên mu bàn tay phải của cô tự bao giờ.
Một nhân viên an ninh ôm lấy đầu, tuyệt vọng khàn giọng nói: "Là ấn thần!"
Lộ Dao giơ tay trái lên úp vào mu bàn tay phải, kích hoạt sức mạnh để những hoa văn vừa kỳ lạ vừa phức tạp phủ đầy tay trái mình. Ánh sáng màu vàng lóe lên, sau đó hoa văn kia từ từ xóa hết con dấu vừa xuất hiện kia: "Tôi không thích xăm hình cho lắm."
Khách hàng & nhân viên an ninh: "..."
Người không thích xăm mà lại có một cánh tay xăm kín mít.



Bạn cần đăng nhập để bình luận