Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 225 - "Người Yêu Hoàng đem lòng yêu mến." 2



Chương 225 - "Người Yêu Hoàng đem lòng yêu mến." 2




"Người Yêu Hoàng đem lòng yêu mến." 2
Lúc Lộ Dao kéo Vũ Lăng chuẩn bị rời đi thì bỗng nghe một giọng nói vang lên từ phía sau mình: "Xin khách quý dừng bước."
Cô quay đầu lại thì thấy một cô gái áo trắng đang đứng tựa vào lan can gỗ lim trên tầng hai, tóc cài một cây trâm gắn hoa sen, khuôn mặt xinh đẹp, khí chất không tầm thường.
Nàng kia nói: "Ngươi có thể nói cụ thể hơn một chút về đan dược ăn vào có tác dụng làm dáng người trở nên thon thả kia không?"
Lộ Dao: "Cô là?"
Người hầu đứng bên cạnh giới thiệu: "Đây là bà chủ Phù Dung, chủ nhân hiện tại của Linh Đan các bọn ta."
Bạch Phù Dung vốn đang luyện chế đan dược trên tầng. Chỉ là nàng ấy tai thính mắt tinh nên tình cờ nghe thấy đoạn đối thoại của Lộ Dao và người hầu. Bạch Phù Dung tưởng có người tới gây sự nên mới đi ra xem sao.
Sau khi thấy rõ khuôn mặt Lộ Dao, nàng ấy hơi sửng sốt: "Quả thật Linh Đan các không có loại đan dược mà cô nương muốn tìm. Nhưng nếu cô nương không cần gấp thì có thể chia sẻ kín đáo với ta về công dụng của đan dược kia. Có lẽ ta có thể luyện được ra cũng nên."
Ý của nàng ấy là có thể chế tạo ra.
Lộ Dao lắc đầu không chút do dự: "Không cần phiền phức vậy đâu."
Vừa nãy cô có hỏi giá nơi này rồi. Thanh Tâm đan bình thường nhất đã một chai mười linh thạch thượng phẩm. Khởi Mộng đan một trăm linh thạch thượng phẩm, Tục Mệnh đan và Đoạn Tình đan thì năm trăm linh thạch thượng phẩm trở lên.
Nếu giờ đặt chế tạo riêng thì chắc chắn giá cả càng cao không tưởng nổi.
Đây là lần đầu tiên Lộ Dao vào thành, còn chưa mua được những cuốn sách quan trọng về Yêu tộc nhưng sau khi tìm hiểu được giá cả ở đây thì cô cảm thấy tạm thời mình không nên tiêu linh thạch, lỡ lát nữa không đủ mua sách.
Thấy Lộ Dao quay đầu muốn đi, Bạch Phù Dung lên tiếng lần nữa: "Cô nương dừng bước. Ta và cô nương có duyên với nhau, bản thân ta cũng cảm thấy hứng thú với Tiêm Thể đan mà cô nương nói. Hay là cô nương để lại tên họ địa chỉ cho ta được không? Nếu hôm khác Phù Dung luyện được ra Tiêm Thể đan sẽ sai dược đồng đưa tới tặng cô nương một chai."
Lộ Dao lắc đầu từ chối: "Không cần phiền hà bà chủ. Chờ Linh Đan các bán Tiêm Thể đan rồi ta lại tới mua là được."
Nói xong, Lộ Dao kéo Vũ Lăng ra khỏi Linh Đan các.
Trên đường đi, Vũ Lăng bỗng kéo Lộ Dao lại, cẩn thận quan sát dáng vẻ cô rồi từ từ nhíu chặt mày: "Trước kia cô ăn mặc quái dị quá nên tôi không nhìn ra. Giờ quan sát kỹ mới thấy vẻ ngoài của cô khá giống người kia."
Lộ Dao nghiêng đầu: "Ai cơ?"
Hắn ta không trả lời mà chỉ vung tay lên. Ống tay áo màu hồng lướt qua gò má Lộ Dao.
Trên mặt cô có thêm một cái khăn che mặt màu trắng.
Vũ Lăng: "Tạm thời chỉ có thể như này thôi. Cô muốn làm gì thì làm mau lên. Chúng ta không thể ở trong thành quá lâu đâu."
Lộ Dao không hiểu tại sao Vũ Lăng lại đột nhiên luống cuống như thế. Chẳng qua trước nay cô không phải người thích gây phiền phức cho người khác, thế nên cô không đi dạo khắp nơi nữa mà nhắm thẳng đến hàng sách.
So với phù chú và đan dược thì giá sách ‘mềm’ hơn nhiều.
Lộ Dao chọn đầy hai rương sách lớn, có sách của Yêu tộc, cũng có sách cổ, bản đồ, dã sử và, sách truyện.
Chỉ cần thấy dùng được là Lộ Dao chọn ít cuốn. Tổng cộng cô xài hết hai linh thạch thượng phẩm.
Sau khi ra khỏi hàng sách, Lộ Dao chuẩn bị đi một chuyến cuối cùng đến Thiên Hương lâu mua ít đồ ăn ở tu chân giới mang về.
Dù sao thì những món đồ cô đồng ý sẽ mua cho nhân viên trong khu phố đều không có mà mua nên nói sao cũng phải mua ít quà gì đó về cho mọi người.
Lộ Dao nghe ông chủ hàng sách nói rằng Thiên Hương lâu là một trong những quán rượu đông đúc nhất Lưu Tiên thành. Đồ ăn, đồ ngọt và rượu ở nơi này đều cực kỳ nổi tiếng.
Một bàn tiệc ở Thiên Hương lâu ít nhất cũng hai mươi linh thạch thượng thẩm, mà cố tình còn chẳng được mấy món nữa chứ.
Lộ Dao liếc nhìn thực đơn, lại tính toán số linh thạch còn lại trên người và số nhân viên ở khu phố thương mại, sau đó mới quyết định gọi bốn món ăn bán chạy nhất gói mang về.



Bạn cần đăng nhập để bình luận