Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 60 - Khách tới 6



Chương 60 - Khách tới 6




Khách tới 6
Sáng ngày hôm sau, Lộ Dao gọi hai nhân viên mới của khách sạn lại họp. Khu phòng dành cho khách số hai đã sắp làm xong rồi. Công trình tiếp theo chính là ký túc xá dành cho nhân viên người tí hon.
Hai ngày nay Hắc Thứ vẫn đang ở trong phòng dành cho khách nên Lộ Dao muốn xây xong nơi để cậu ta nghỉ chân nhanh một chút.
Cô lấy bản thiết kế ra giao cho Cơ Thanh Nghiên: "Ký túc xá xây ở cách vách phòng bếp. Đây là nhiệm vụ chính của hôm nay. Thanh Nghiên, cô chịu trách nhiệm xây dựng chính nhé, Bất Độc cũng sẽ hỗ trợ."
Cơ Thanh Nghiên và Bất Độc đi xây nhà họ. Lộ Dao dẫn Hắc Thứ tới cửa phòng dành cho khách: "Đây là công việc bình thường cậu cần phải phụ trách."
Lộ Dao dạy Hắc Thứ quét dọn, sửa sang lại phòng, còn dạy cậu ta sử dụng phòng giặt ủi nữa.
Trong cuộc sống của người tí hon Nitraan vốn không có những khái niệm này nên Hắc Thứ học có hơi quá sức.
Lộ Dao cũng cảm thấy hơi làm khó cậu ta. Chỉ là cậu ta vẫn rất bình tĩnh.
Học chậm nhưng cũng rất cẩn thận.
Hắc Thứ không thích dọn phòng nhưng lại thích ở phòng giặt ủ.
Cậu ta ghét phải giặt quần áo vào mùa Mộ Nguyệt vì trời lạnh quá, quần áo cực kỳ lâu khô. Có phòng giặt ủi rồi thì việc giặt giũ thuận lợi hơn nhiều.
Sau khi cậu ta kết thúc tiết học buổi sáng, Lộ Dao lại qua tiệm nail dẫn Merlulu và Puxiu tới. Ba người tí hon đã quen thân nhau nên lại bắt đầu thở hổn hà hổn hển chuyển gạch.
Bọn họ chuyển từng viên gạch từ bệ cửa sổ bên này qua ký túc xá đang xây dựng ở bên kia, chơi đến nỗi đầu đầy mồ hôi.
Lộ Dao đứng ở cửa khách sạn nói chuyện với Phó Trì.
Năm sau Phó Trì vẫn còn tiếp tục làm việc ở khu phố thương mại thêm một thời gian nữa. Gần đây anh ta chủ yếu là đang bận rộn với bộ phim tài liệu về triều Đại Vũ.
Anh ta nói thầm với Lộ Dao: "Bà chủ, có thể cho Tiểu Trịnh thêm một cơ hội không? Tôi cũng chỉ vừa mới biết đến tình huống của anh ta ngày hôm qua thôi."
Lộ Dao nhớ tới thanh niên mình gặp trong khu vui chơi ngày hôm qua, vẻ mặt lạnh nhạt: "Trong buổi phỏng vấn ngày hôm qua, người tự từ chối là anh ta. Tôi và anh cũng đã cho anh ta rất nhiều cơ hội rồi."
Trịnh Tử Dương từ chức là vì nhận được chiếc nhẫn của khu vui chơi, biết được thời gian của mình không còn nhiều nữa.
Anh ta chỉ đến phỏng vấn cho qua chuyện, hôm nay muốn quay về thì lại tình cờ gặp được cô ở khu vui chơi.
Phó Trì: "Nếu mặc kệ thì có phải anh ta sẽ biến thành giống như Kỳ Sâm không?"
Trịnh Tử Dương đã đến khu vui chơi hai lần rồi nhưng cả hai đều không qua được trò chơi.
Lộ Dao cong ngón tay phải lên gõ nhẹ vào lòng bàn tay trái: "Phó Trì, dù sao anh cũng là ông chủ, anh hiểu cách dùng người hơn tôi. Tại sao Trịnh Tử Dương vừa về đã tìm tôi? Hẳn là không phải anh không biết đâu nhỉ?"
Phó Trì: "Lộ Dao, tôi biết chuyện này là Tiểu Trịnh sai. Cô thấy như này có được không nhé. Tôi sẽ góp mười triệu vào sổ sách cho cô để anh ta dùng thân phận là khách hàng như tôi tiến vào khu phố thương mại."
Lộ Dao im lặng không nói gì.
Phó Trì: "Anh ta đã ở bên cạnh tôi nhiều năm rồi, năng lực làm việc cũng không hề tầm thường. Sau khi tôi rời đi, anh ta có thể làm trợ lý tiếp tục giúp đỡ Cơ Chỉ Tâm. Thời hạn thử việc là nửa năm. Nửa năm sau cô hãy nghĩ lại xem có nên nhận anh ta vào làm nhân viên chính thức hay không."
Lộ Dao: "Anh cũng hào phóng với cấp dưới ghê."
Phó Trì: "Tôi chỉ không muốn cuối cùng anh ta lại rơi vào kết cục giống Kỳ Sâm mà thôi. Cơ hội này còn phải xem xem cô có muốn cho hay không nữa."
Lộ Dao im lặng trầm tư suy nghĩ rồi một lúc lâu sau mới đáp: "Tôi thấy trong sơ yếu lý lịch của anh ta có ghi là hứng thú với việc nấu ăn hả?"
Phó Trì ngơ ngác: "Đúng là Tiểu Trịnh biết nấu cơm thật."
Lộ Dao: "Thanh Nghiên không biết nấu cơm. Nếu Tiểu Trịnh tới đây thì anh ta sẽ làm việc ở vị trí đầu bếp khách sạn. Anh hỏi lại anh ta xem anh ta có bằng lòng không."
Phó Trì đâu dám có suy nghĩ khác nữa. Anh ta trả lời ngay: "Chắc chắn là anh ta bằng lòng."
Buổi chiều, Lộ Dao gặp lại Trịnh Tử Dương ở khách sạn.
Khả năng nấu nướng của Trịnh Tử Dương đúng là không tệ thật. Đôi yêu tinh song sinh, Hắc Thứ và Cơ Thanh Nghiên ăn xong, ai cũng khen ngon.
Lộ Dao và Trịnh Tử Dương ký hợp đồng nhân viên và thỏa thuận giữ bí mật trước.
Hợp đồng của anh ta hơi khác với những nhân viên khác. Tiền lương mà Trịnh Tử Dương nhận được khi đi làm ở khách sạn này là thời gian.
Thời hạn của hợp đồng là nửa năm nên tiền lương thời gian cũng là nửa năm.



Bạn cần đăng nhập để bình luận