Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 428 - Trong lục giới này tôi ghét cô nhất đấy 1



Chương 428 - Trong lục giới này tôi ghét cô nhất đấy 1




Trong lục giới này tôi ghét cô nhất đấy 1
Đột nhiên Lộ Dao nghĩ ra một cách nên đã bảo bé rồng đen lùi ra sau một chút, kéo xa khoảng cách.
Cô lấy Truyền Âm ngọc phù ra khỏi kho hàng cá nhân.
Trong phòng nghỉ của tiệm net, nhân viên của tổ trò chơi thấy miếng ngọc phù trên bàn sáng lên nên đã gọi Thời Diên: “Đại ca, tảng đá của tổ chương trình sáng lên rồi.”
Lúc hội trường đang cãi nhau ầm ĩ thì Trình Diệp và những nhân viên khác đã đến an ủi khách hàng.
Họ để Truyền Âm ngọc phù trên bàn, không mang theo.
Tổ trò chơi đã đến đây vài lần nên cũng từng thấy qua thứ này, trong Chuyện Lạ Phù Sinh Lục Giới cũng có công cụ có chức năng tương tự như thế, nhưng họ vẫn chưa có cơ hội cầm nó trên tay.
Thời Diên nhoài người qua đó, cầm lấy Truyền Âm ngọc phù suy nghĩ một lúc, không biết đã ấn phải chỗ nào mà giọng của Lộ Dao vang lên từ tảng đá đó: “Ai đấy?”
Thời Diên nghe ra giọng của Lộ Dao: “… Là tôi, Thời Diên.”
Lộ Dao: “Trong tiệm chỉ có các anh thôi sao?”
Thời Diên: “Cô muốn tin ai? Tôi sẽ đi tìm.”
Lộ Dao: “Tôi muốn gặp nhân viên cửa hàng, nhờ họ liên hệ với Tiểu Cơ mang bản thể của Alfred từ trung tâm bổ túc trẻ em đến đây. Đúng rồi, anh nhờ người đi xem thử xem cửa có vấn đề gì hay không nhé.”
Lúc này những tiểu đội đã tiến vào vòng chung kết vẫn còn đang trong ảo cảnh, nhóm của Thời Diên vẫn còn ở trong phòng nghỉ ngơi để bảo vệ hệ thống chương trình, có nghe nói đại lục Phù Thế xảy ra chuyện nhưng lại không biết cụ thể nghiêm trọng đến nhường nào.
Thời Diên nghe Lộ Dao nói như thế thì lập tức đáp: “Quỷ Môn và khe hở ma khí hình như đều gặp trục trặc, không cách nào thông hành được nữa.”
Lộ Dao: “Tôi đã đoán được phần nào rồi, những tuyển thủ và khán giả đến tham gia Đại Hội Tiên Ma đều bị nhốt lại trên núi Bất Tiên. Làm phiền anh xác nhận giúp tôi cửa của tiệm có bình thường không, sau đó bảo Tiểu Cơ đưa Alfred đến đây.
Núi Bất Tiên đã bị tà khí vây lấy ngăn cách với bên ngoài, khả năng truyền tống không còn hiệu quả, các Yêu tộc, Ma tộc, Nhân tộc và tu sĩ trên núi đều không cách nào rời khỏi đây, nhưng Tinh Môn thì lại khác.
Thời Diên đứng dậy đi ra ngoài, không kìm lòng được hỏi: “Rốt cuộc bên ngoài đã xảy ra chuyện gì thế?”
Lộ Dao đáp: “Đại khái là đột nhiên lướt trúng một nhiệm vụ đánh boss lớn, boss còn là hình ảnh ba chiều nên hơi phiền phức, bắt buộc phải nhanh chóng nghiên cứu ra đội hình tấn công tối ưu nhất.”
Thời Diên nghĩ thầm như vậy cũng không đến nỗi, nhưng anh ấy vẫn không thể tưởng tượng ra cảnh mà Lộ Dao đang miêu tả.
Mãi cho đến khi bước ra cửa, anh ấy ngẩng đầu lên nhìn ảo ảnh tà thần đã che lấp hết cả bầu trời đang chiến đấu với một con cự long phương Tây thì suýt chút nữa đã đánh rơi Truyền Âm ngọc phù xuống đất.
Thời Diên: “… Cô đang ở đâu thế?”
Lộ Dao: “Tôi đang cưỡi trên lưng rồng, con rồng đen này là Harold.”
Thời Diên: “…”
Nó đã phá vỡ hoàn toàn định nghĩa về không gian và không gian hai chiều cũ kỹ của Thời Diên, anh ấy cảm thấy thế giới quan của mình đã được tái thiết lập lần nữa.
Thật ra phía Lộ Dao đang rất căng thẳng, không có nhiều thời gian để quan tâm tới cảm xúc của Thời Diên: “Anh đi qua Tinh Môn, đừng mang bất cứ thứ từ tiệm cả, cũng đừng mang theo Truyền Âm ngọc phù tránh bị vỡ. Nếu như Tinh Môn còn có thể đi lại thì hãy bảo Chỉ Tâm đến đây để thay tôi xử một số chuyện trong cửa tiệm.
Thời Diên bị giọng nói bình tĩnh, nghiêm túc của bà chủ ảnh hưởng, trong lòng lại sản sinh một cảm giác kỳ lạ do được tham dự vào chuyện này, quay đầu hành động theo những gì cô nói.
Cửa tiệm không bị ảnh hưởng gì cả, ra vào bình thường.
Thời Diên lấy điện thoại nhắn vào nhóm chat những điều Lộ Dao vừa nói.
Không đến năm phút thì Tiểu Cơ thì Cơ Chỉ Tâm đã đến tiệm net, còn có Bất Độc cũng đến cùng nữa.
Cơ Chỉ Tâm dùng Truyền Âm ngọc phù liên lạc với Lộ Dao, báo với cô là Alfred đã được đưa đến.
Lộ Dao vỗ lên người bé rồng đen: “Về tiệm thôi, chúng ta đi đón Alfred.”
Alfred là trí tuệ nhân tạo, không phải là một sinh mạng chân chính nên có lẽ sẽ không bị cửa hạn chế.
Con cự long màu đen to như một ngọn núi lao thẳng xuống, sà xuống nơi cách mặt đất mười mấy mét, đôi cánh khổng lồ dấy lên một cơn cuồng phong, những người đang đứng gần đó bị thổi chao đảo đứng không vững.
Bé rồng đen hóa thành hình người, ôm lấy Lộ Dao từ từ đáp xuống cửa tiệm net.
Những người đứng xung quanh đó thấy một con cự long biến thành một chàng thiếu niên cột tóc đuôi ngựa thì kinh ngạc đến mức nói không nên lời, chẳng trách tên này lại mạnh như thế.
Lộ Dao bước nhanh đến cửa, đón lấy Alfred từ tay Tiểu Cơ, sau đó dặn dò ông ta lập tức đến những thế giới khác đặt thức ăn.



Bạn cần đăng nhập để bình luận