Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 236 - Bà chủ không yếu như vậy đâu 1



Chương 236 - Bà chủ không yếu như vậy đâu 1




Bà chủ không yếu như vậy đâu 1
Tôn thượng: "Ngươi lén lút mò tới nhân gian nhưng mới đi được nửa đường đã bị một Nhân tộc đánh nên đành cụp đuôi chạy về chứ gì?"
Ma Bảo bỗng nhận ra có gì đó không đúng lắm.
Nó một lòng muốn làm nũng nên quên mất khế chủ của mình là một người không có trái tim. Trăm nghìn năm qua chưa bao giờ thay đổi.
Ma Tôn tiện tay vứt Ma Bảo về lại cho người hầu: "Đưa nó tới nhân gian đi, bao giờ đánh thắng mới được về."
Khẩu hiệu nuôi "con nít" của Tôn thượng là: Đánh nhau thì được nhưng thua thì không.
Người hầu và Ma Bảo hai mắt nhìn nhau, chỉ cảm thấy khổ không thể tả.
Đây không phải kết quả mà bọn họ muốn.
Người hầu vội vàng ôm Ma Bảo rời đi, giữa đường lại gặp một nữ quan.
Trước khi ngồi lên vị trí Ma Tôn, anh đã từng đi du lịch khắp nhân gian nhiều năm.
Sau khi cánh cửa giữa hai giới đóng lại, anh lệnh cho Ma tộc phỏng theo kiến trúc ở nhân gian để xây dựng nhà lầu cung điện và đường phố, còn bắt chước Nhân tộc ban bố luật lệ Ma vực nữa.
Nhưng Ma tộc trời sinh mạnh mẽ, không phân biệt nam nữ.
Trong Ma cung vừa có nam quan vừa có nữ quan.
Tất cả các chức vụ quan trọng đều do những người đủ năng lực đảm nhận.
Nữ quan hành lễ với Ma Bảo trong lòng người hầu rồi hỏi: "Toàn Phong, ngươi có thấy Tôn thượng đâu không?"
Toàn Phong gật đầu: "Tôn thượng bảo ta đưa Ma Bảo tới nhân gian một chuyến."
Cánh cửa nối liên Ma vực với nhân gian đã đóng kín suốt năm trăm năm.
Đây là lần đầu tiên có ma vật nhận được sự cho phép của Tôn thượng để đi đến nhân gian.
Nữ quan kia khó hiểu: "Xảy ra chuyện lớn gì rồi hả?"
Vì quan tâm đến mặt mũi của Ma Bảo nên Toàn Phong chỉ nói qua loa: "Cũng không phải chuyện gì lớn."
Ma Bảo sợ Toàn Phong lỡ miệng phun ra chuyện xấu của mình nên cố ý nhảy tới nhảy lui trong lòng hắn ta, sau đó không cẩn thận rớt cái "bẹp" xuống đất.
Tất cả những người đi theo phía sau nữ quan kia đều là người mới mới được chọn vào Ma cung làm việc.
Thấy Ma Bảo té xuống, nữ quan đứng đầu tiên vô thức giơ tay ra đón, bị hụt còn ngồi xổm xuống ôm lấy nó: "Người không sao chứ ạ?"
Ma Bảo bị té ngay trước mặt mọi người, mặt mũi gì đó mất hết trơn nên thẹn quá hóa giận, quay lại há miệng muốn cắn vào tay nữ quan kia một cái. Ai ngờ vừa nhìn thấy khuôn mặt nàng ta, nó đã giật mình sững cả người.
Nữ quan kia chớp mắt, nhẹ nhàng nâng Ma Bảo lên: "Ma Bảo điện hạ?"
Ma Bảo không để ý đến nàng ta. Nó nhảy về lòng Toàn Phong rồi quay đầu lại hỏi nữ quan dẫn đường: "Nha đầu này từ đâu đến vậy?"
Sao trông giống người kia thế?
Nữ quan kia trả lời: "Thuộc hạ là Lục Dao, đến từ Địa Uyên."
Lộ Dao ư?
Ma Bảo ngớ người.
Toàn Phong ngẩng đầu nhìn lên, thấy mặt trời đã sắp đứng bóng, hắn ta lập tức ôm Ma Bảo tạm biệt nữ quan: "Tôn thượng không nói gì đến việc mở Giới Môn, chỉ nói chuẩn bị mở khe hở ma khí thôi. Bọn ta đi trước đây."
Lục Dao quay đầu lại nhìn một cái. Vừa rồi ánh mắt ma chủng kia nhìn nàng ta có hơi kỳ lạ.

Núi Bất Tiên, dưới gốc cây bồ đề.
Một khe hở lẳng lặng xuất hiện, hai luồng ma khí tràn thẳng ra ngoài.
Sau đó ma khí hóa ra hình người, biến thành Toàn Phong đứng dưới gốc bồ đề chết khô: "Người có chắc là chỗ này không vậy?"
Ma Bảo chớp chớp mắt quan sát hoàn cảnh xung quanh: "Đúng là chỗ này rồi."
Toàn Phong hơi cạn lời: "Người đó, sao lại chạy đến cái nơi hoang vu u ám này làm gì thế? Chỗ bên mép rìa nhân gian thế này chúng ta đi đâu tìm Nhân tộc đã đánh người đây?"
Ma chủng như bị đạp trúng đuôi, lập tức giơ móng vuốt lên cào cho Toàn Phong một cào: "Lúc đó ta không đề phòng! Nếu gặp lại xem xem tiểu gia ta đây có đánh nàng đến mức nằm bò ra đất cầu xin tha thứ không!"
Toàn Phong đáp qua loa: "Được rồi được rồi, giờ đi tìm người trước đã nhé. Chúng ta đánh nhanh chút còn về nữa."
Ma vực chẳng có gì chơi, nhân gian của bây giờ càng chán hơn.
Toàn Phong không muốn ngẩn người ở đây quá lâu.
Thế là hắn ta ôm Ma Bảo đi vòng theo gốc cây bồ đề nửa vòng, sau đó nhìn thấy một cái hốc cây.
Trên hốc treo một bảng hiệu quái dị: Quán Internet Cafe vượt thời không Lộ Dao.
Toàn Phong: "Đây là đâu vậy?"
Ma Bảo: "Lộ Dao, là nữ nhân kia!"
Toàn Phong: "Nhân tộc đánh người á hả?"
Ma Bảo lắc đầu: "Người đánh ta là người bên cạnh nàng. Ta nghe đám yêu kia gọi nàng là Lộ Dao, còn gọi bà chủ nữa. Nàng còn dám nhéo mặt ta!"
Đã lâu lắm rồi Toàn Phong không tới nhân gian. Hình như bây giờ Nhân tộc không e ngại Ma tộc nữa, gặp ma vật mà cũng có thể khiêu khích.
Hắn ta ôm Ma Bảo đi về phía trước: "Chúng ta vào xem thử."



Bạn cần đăng nhập để bình luận