Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 632 - Có phải là người trong KTV không? 3



Chương 632 - Có phải là người trong KTV không? 3




Có phải là người trong KTV không? 3
Lộ Dao lấy ra một tờ khăn giấy ướt ở trong túi đưa cho Tina: “Lấy lau tay đi.”
Mạng nhện quấn quanh thang cuốn vỡ tan tành, chiếc thang cuốn mất tích kia lại xuất hiện trước mặt mọi người.
Chiếu Dạ đứng ở phía dưới thang cuốn: “Giải quyết xong hết rồi à?”
Tina gật đầu: “Là một ma vật mạnh hơn Slime một chút.”
Lộ Dao đang trò chuyện với Hứa Hồng Mai, Lý Hòa Bình nối gót đi theo, lúc chuẩn bị ra ngoài thì nghe thấy câu nói đó, cô quay đầu lại: “Hối Hối biết được sẽ khóc đấy.”
Tina: “Hối Hối thì khác.”
Bước ra khỏi cao ốc Hoàng Kim, khi được ánh mắt trời rọi lên mặt thì Hứa Hồng Mai và Lý Hòa Bình mới hoàn hồn lại từ cơn hoảng loạn lúc nãy, cảm giác chết đi sống lại dâng trào, suýt chút nữa là cả hai đã ôm đầu khóc rống lên.
Xe điện của tiểu đội Lộ Dao đỗ ngay ven đường bên ngoài quảng trường, đi khoảng ba trăm mét là đến.
Chiếu Dạ và Tina giúp hai người họ xách túi đi, Hứa Hồng Mai và Lý Hòa Bình dìu nhau, chuẩn bị rời đi.
Phía sau vọng lại tiếng bước chân, là tiểu đội An Hạ đang đuổi theo.
Sau khi giải quyết được nhện zombie thì lầu sáu không còn là không gian đặc biệt gì nữa, thế nên cũng không nhốt được đám người kia.
An Hạ đứng ngay cửa hét lên với Tina: “Đợi một lát em gái tóc đỏ.”
Nhóm người Lộ Dao dừng lại, quay đầu lại nhìn.
Người của tiểu đội An Hạ nhanh chóng đuổi theo, An Hạ và Tạ Vũ đi ngay phía trước.
An Hạ lướt ngang qua Lộ Dao và Chiếu Dạ, bước đến trước mặt Tina: “Cô rất giỏi, có muốn đến căn cứ Hy Vọng ở thành phố Kim Diệu với bọn tôi không? Với năng lực của cô thì sau khi vào đội có thể làm đội trưởng đấy.”
Tạ Vũ lúng túng nhìn sang Lộ Dao.
Họ thật sự không nhận ra trông Tina không lớn lắm nhưng lại giỏi như thế, trông như một người đã từng trải qua huấn luyện chuyên nghiệp vậy.
Lúc nãy ở trên lầu, sức mạnh tỏa ra từ người cô bé giống y hệt với giáo quan tóc trắng của căn cứ vậy.
Nhắc đến thì cũng rất trùng hợp, giáo quan của họ cũng có đôi mắt màu đỏ như mặt trăng máu thế này.
Sau khi nhện zombie bị đánh bại, họ đã nhanh chóng vơ lấy một số đồ đạc trên lầu, nhưng lúc này An Hạ lại nói muốn kéo cô bé tóc đỏ ấy về căn cứ của mình nên họ mới đuổi theo.
Còn cô gái tóc ngắn đứng bên cạnh Tina thì lại trông rất bình thường, không hề có giá trị gì để lôi kéo, nhưng rất rõ ràng cô là người có tiếng nói nhất trong nhóm ba người họ, An Hạ làm như vậy hơi quá đáng thì phải.
Chiếu Dạ nhìn sang Lộ Dao, rồi nhíu mày nhìn sang An Hạ.
Đám sẻ tinh đang đậu trên vai Chiếu Dạ cũng trợn tròn mắt lên, đưa cái miệng nhọn hoắt của mình ra.
Người ngoài không hiểu nhưng Lộ Dao lại biết rất rõ tính tình nghịch ngợm của đám nhóc này, thế nên cô đã đưa tay vỗ nhẹ lên lưng Chiếu Dạ, rồi lại xoa đầu con sẻ tinh đang đậu trên vai cậu ta.
Tina vẫn thờ ơ, cảm thấy tò mò nên hỏi ngược lại: “Căn cứ Hy Vọng là gì thế?”
An Hạ lập tức giới thiệu các ưu điểm của căn cứ Hy Vọng: “Căn cứ Hy Vọng là nơi đóng quân lớn nhất của thành phố Kim Diệu trong thời kỳ tận thế, chỉ cần cống hiến năm mươi gram thức ăn là có thể nhận được giấy phép cư trú. Căn cứ sẽ trợ cấp thức ăn và nước định kỳ bảo đảm nhu cầu sinh tồn thấp nhất và một nơi cư trú an toàn. Căn cứ của chúng tôi có giáo quan giỏi nhất của thành phố Kim Diệu, những người bình thường sau khi được giáo quan huấn luyện thì có thể gia nhập đội tìm kiếm. Còn nếu cô theo tôi về thì không cần tham gia huấn luyện, chỉ cần gia nhập đội là có thể làm đội trưởng ngay.”
Tina đợi cô ta nói xong mới lắc đầu: “Cảm ơn lời mời của cô. Nghe xong thì tôi lại thấy làm một nhân viên chạy vặt vẫn thú vị hơn, hơn nữa tôi không cần nước và thức ăn, cũng không hề thấy không an toàn.”
“…” An Hạ đã suy nghĩ đến việc Tina sẽ không đồng ý với mình ngay, nhưng không ngờ cô bé lại nói thẳng đến thế, như thể những điều kiện mà cô đề ra không đáng giá gì hết vậy.
An Hạ hơi tức giận nhưng với năng lực của Tina thì cô ta lại không thể làm gì được, lúc này mới nhìn sang Lộ Dao và Chiếu Dạ, đè nén cơn bất mãn của mình, bổ sung thêm đãi ngộ: “Như vậy đi, nếu như cô đồng ý đến căn cứ Hy Vọng với tôi thì chúng tôi đồng ý để cả hai người này vào cùng.”
Chiếu Dạ lập tức đáp: “Tôi đã nhận chủ rồi, trừ ở cạnh bà chủ ra thì sẽ không đi đâu hết.”



Bạn cần đăng nhập để bình luận