Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 353 - Vừa phiền phức vừa khô khan 2



Chương 353 - Vừa phiền phức vừa khô khan 2




Vừa phiền phức vừa khô khan 2
Sau khi lấy được đầu của SP đội xanh, thanh máu của Giảo Nương chỉ còn chưa đầy hai phần năm, thế nhưng tốc độ di chuyển của nàng lại tăng lên nhanh chóng trong một khoảng thời gian ngắn.
Nàng chuyển sang hình thức tấn công từ xa, một lần cân cả hai người, thỉnh thoảng lại thả vài kỹ năng khống chế phạm vi nhỏ. Kỹ năng mà Giảo Nương phóng ra gần như không trượt cái nào, lần nào cũng cấu được một ít máu của đối thủ.
Đến khi lui được về chỗ cách tháp phòng ngự đội mình không xa, Giảo Nương bắt đầu dùng chiêu "thả mồi".
Mặc dù skill của nàng chưa hết thời gian làm lạnh nhưng đòn đánh ra vẫn cấu được hai phần ba số máu còn lại của AD máu giấy nãy giờ vẫn đang to gan lắc lư ăn lính trước mặt Giảo Nương chứ không về nhà, thân to tổ chảng thế ai làm ngơ cho nổi?
Tiêu Diệc nhẫn nhịn hai lần, đến lần thứ ba thấy Giảo Nương lại đi ra muốn fame lính, hắn hết nhịn nổi nhảy lên khai chiến luôn.
Giảo Nương quyết đoán chọn chạy trốn. Sau khi né tránh đòn khống chế chí mạng bất ngờ ập tới kia, nàng lập tức vứt luôn skill khống chế của mình ra.
Thế là Tiêu Diệc đã tiến vào trong phạm vi công kích của tháp phòng ngự bị trói chặt không thể nhúc nhích, cứ vậy mà trơ mắt nhìn tháp phòng ngự bổ cho mình hai phát máu tụt vùn vụt chỉ còn lại một phần năm.
Trúc Thanh Vân lập tức nhào lên. Đã đến bước này rồi mà lui nữa thì còn ý nghĩa gì.
Dù có chết cả đôi bọn họ cũng phải gặt cho bằng được đầu của người này xuống.
Vì khai chiến quá vội vàng, skill mấu chốt chưa làm lạnh xong, lại bị tháp bổ cho hai phát nên màn hình của Tiêu Diệc nhanh chóng tối sầm xuống.
Từ góc nhìn này hắn có thể thấy được mid đội đỏ đã vượt sông, sắp tới chiến trường đường dưới rồi.
Tiêu Diệc cuống cuồng kêu lên: "Rút lui rút lui rút lui! Mau rút lui!"
Tiếc rằng đã muộn.
Chu Nghênh còn chưa kịp chạy xuống đã bị Giảo Nương gạt một skill sát thương lớn tiễn về nhà đếm số.
Tiếng thông báo "quadra kill" vang vọng khắp Summoner’s Rift. Các vị khách đứng xem trên tầng hai cũng bối rối quay sang nhìn nhau.
"Người tóc xanh kia là ai vậy?"
"Không biết, hình như thuộc đội Yêu tộc."
"Hóa ra trò này thú vị như vậy, xem đã ghiền ghê!"
...
Nhân viên khu phố thương mại đang đứng dưới tầng một xem trận đấu cũng bị cảnh tượng vừa rồi dọa sợ mất hồn.
Mai Tuyết: "Má ơi ngầu quá đi mất!"
Chu Tố gật đầu liên tục: "Làm yêu hay quá ha, nữ cũng mạnh không ai bằng."
Chung Liên Gia: "Tố chất của Giảo Nương rất tốt. Chu Nghênh và chị ấy đều là kiểu người bình tĩnh cẩn thận, không dễ chết đâu. Chị ấy cũng mới bắt đầu chơi chưa lâu nên chỉ biết chút kiến thức cơ bản, nếu tích lũy thêm chút kinh nghiệm nữa sẽ thay da đổi thịt nhanh thôi."
Bạch Lộ: "Chị ấy không chỉ mạnh mà còn đẹp nữa. Nghe bà chủ nói chị ấy là giao yêu, muốn nhìn đuôi chị ấy ghê."
Lộ Dao: "Đuôi của Giảo Nương màu hồng, vừa lớn vừa đẹp."
Hùng An An vừa gật đầu liên tục vừa giơ cái móng vuốt xù lông lên tỏ vẻ tán thành.
Trong số những người ở đây thì người ngạc nhiên nhất là Tạ Tử Lê.
Đây là lần đầu tiên hắn thấy Giảo Nương nhiệt huyết như thế, cũng là lần đầu tiên nghe Nhân tộc đánh giá một Yêu tộc như vậy.
Bọn họ chẳng những không sợ không ghét mà còn tán thưởng nàng nữa.
Tạ Tử Lê hơi bối rối.
Sau mấy cuộc giao tranh nhỏ, trận đấu thứ hai đã rõ thắng bại.
Vấn đề tồn tại trong đội tu chân rất nhiều, có điều bọn họ chỉ mới tiếp xúc với quán Internet Cafe và trò chơi này một ngày nên kết quả như vậy cũng là đúng với thực lực rồi.
Mấy người đội Yêu tộc cũng biết điều đó. Sau lần thi đấu này, mèo yêu và hoa yêu cũng đã tiến bộ hơn rất nhiều.
Chẳng qua dù sao thì tiếng vang của trận đấu cũng khá lớn nên mấy ngày sau thỉnh thoảng vẫn còn nghe tiếng khách hàng bàn tán.
Đội tu chân ngoài mặt thì thẳng thắn chịu thua nhưng trong lòng vẫn không phục lắm.
Bọn họ ồn ào chiếm hết thời gian của Tiểu Chung, muốn anh ta dạy mình chơi.
Không chỉ có vậy, các thành viên trong đội còn liên lạc với các tu sĩ khá tài giỏi mời bọn họ tới quán net trải nghiệm rồi tuyên bố phải đánh lại với Yêu tộc lần nữa.
Hành động này đã tiết kiệm cho Lộ Dao không ít công sức, không cần tốn công tuyên truyền nữa mà những vị khách tiềm năng vẫn tự đi tới cửa.
Hồi mới đầu Nhân tộc, Ma tộc và Yêu tộc thường xuyên xích mích với nhau, may mà có quy tắc ràng buộc tuyệt đối trong quán net nên gây chuyện sẽ bị trừng phạt và bị đuổi ra ngoài.
Đã biết đến thế giới mạng phong phú nhiều màu sắc rồi mà bị hạn chế không cho lên mạng nữa thật sự rất đau khổ.
Thế nên sau mấy ngày, cuối cùng khách hàng trong quán cũng thành thật tuân thủ quy tắc.
Dù có muốn ồn ào bọn họ cũng sẽ dùng "cách của quán Internet Cafe".



Bạn cần đăng nhập để bình luận