Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 87 - Cô ấy thật sự không hiểu, vả lại còn bị dọa sợ nữa 2



Chương 87 - Cô ấy thật sự không hiểu, vả lại còn bị dọa sợ nữa 2




Cô ấy thật sự không hiểu, vả lại còn bị dọa sợ nữa 2
Đoạn video này chỉ có mười giây ngắn ngủi. Harold giơ bộ móng vuốt sáng choang trong suốt của mình lên thể hiện với tất cả mọi người. Dùng từ "phục trang rực rỡ" để hình dung bộ móng này cũng không hề quá đáng.
Quả nhiên rồng là loài thích những thứ lấp lánh. Bạch Di muộn màng phát hiện hóa ra tiệm nail Lộ Dao khác với những gì cô ấy hiểu.
Khách hàng mà tiệm nail phục vụ không chỉ có người dân bình thường ở dị giới mà e rằng còn có rất nhiều cự long giống Harold nữa.
Bạch Di tắt video đi rồi lướt xuống thì thấy trong khu bình luận của video Harold đăng cũng có thêm mấy bình luận mới, đều đến từ các đồng nghiệp cả.
Bọn họ không biết hình dáng thật sự của Harold nên chỉ cho rằng thiếu niên này thích mấy thứ đẹp đẽ, bèn bình luận phía dưới rằng "Bộ nail đẹp quá trời, rất chói lọi".
Trán Bạch Di toát mồ hôi lạnh. Đá quý được khảm trên móng vuốt của cự long chắc có lẽ không phải kim cương giả như các cô ấy biết.
Có thể năm đó lúc mở tiệm nail này bà chủ đã đánh thẳng vào lòng tộc Cự Long rồi.
---
Triều Đại Vũ, rạp chiếu phim vượt thời không.
Lộ Dao đang bàn bạc với Phó Trì về những bộ phim mà rạp sắp chiếu trong thời gian năm mới. Bộ phim tài liệu kia của Phó Trì phải qua tết mới lên sóng được nên giờ vẫn chưa được đưa vào danh sách tuyên truyền.
Ý của Phó Trì là không cần rót quá nhiều vốn liếng và công sức vào việc quảng cáo mà cứ chiếu như những bộ phim bình thường của rạp chiếu phim là được. Chỉ cần chiếu một đoạn trailer sau đó mời các đồng nghiệp của khu phố thương mại đến ủng hộ.
Lộ Dao sao lưu một phần đoạn phim rồi nói với Phó Trì: "Tôi sẽ liên lạc với hai người bạn của anh, cũng sẽ đăng trailer lên hệ thống mạng nội bộ của khu phố thương mại. Nếu có khách bằng lòng đến xem thì tôi sẽ mở một lối đi hẹn trước. Những đồng nghiệp ở khu phố thì anh có thể đưa vé tận tay. Còn có tới xem hay không thì là do bọn họ."
Lộ Dao không muốn biến hoạt động này thành team building rồi bắt ép nhân viên phải tham gia đầy đủ.
Cô thuê nhân viên mở cửa hàng là để bọn họ hoàn thành công việc của mình trong thời gian làm việc. Nếu không phải rơi vào tình huống cần thiết thì cô sẽ không chiếm cả thời gian nghỉ ngơi của bọn họ.
Bản thân Lộ Dao gần như luôn làm việc quanh năm không hề nghỉ ngơi nhưng cô đã quen rồi.
Có đôi lúc Phó Trì cảm thấy ý tưởng của Lộ Dao quá lý tưởng, không giống một người kinh doanh chút nào.
Nhưng sự tồn tại của khu phố thương mại vốn đã vượt qua thường thức của người bình thường rồi. Phó Trì đã làm việc với Lộ Dao hơn nửa năm nên cũng quen với việc này.
Thật ra tâm tính của anh ta cũng có sự thay đổi lớn. Ít nhất thì những chuyện liên quan đến khu phố thương mại anh ta đều lấy ý của Lộ Dao làm chuẩn.
Chẳng qua Lộ Dao nói còn muốn đăng trailer lên hệ thống mạng nội bộ và mở lối đi riêng dành cho người hẹn trước nữa khiến anh ta tò mò có phải cô đang chuẩn bị chào đón khách hàng từ thế giới nào không?
Lộ Dao không giải thích, chỉ bàn bạc xong phim rồi thúc giục tổ hậu kỳ mau tung trailer ra.
---
Ngày thứ hai sau khi lần thử nghiệm mạng nội bộ này kết thúc thì kỳ đóng băng dày kết thúc.
Hôm đó trời sáng sớm hơn bình thường. Bầu trời quang đãng không một gợn mây, gió thổi nhè nhẹ rất mát mẻ.
Tiểu đội Lợi Nham cực kỳ vui mừng, vừa ăn sáng xong đã vội vàng ra ngoài.
Bọn họ phải đi săn thú để trả tiền phòng, còn phải tìm vùng săn bắn mới và ruộng khoai tây nữa.
Sau khi kỳ đóng băng dày kết thúc không lâu sẽ tới mùa Mộc Dương, vạn vật hồi sinh.
Nhưng thực vật và động vật trong lãnh địa của bọn họ không hồi phục ngay tức thì được nên bọn họ vẫn phải đi tìm một lãnh địa mới.
Trong những ngày bị kẹt ở khách sạn vừa qua, tiểu đội Lợi Nham quên luôn cả nhiệm vụ quan trọng.
Bọn họ vừa ra ngoài không bao lâu thì Ảnh Đồng và Kiếm Lan cũng chuẩn bị rời đi.
Trong kỳ đóng băng dày này bọn họ đã dò hỏi được đầy đủ rằng người khổng lồ và khách sạn đều là thật. Đã đến lúc quay về báo cáo lại rồi.
Hai người lồng tiếng hết mấy bộ phim cho khách sạn, đổi lại được một chiếc xe trượt tuyết mini và một xe đầy thức ăn của Lộ Dao.
Ở cửa khách sạn, Kiếm Lan ngồi trên xe trượt tuyết, tay kéo chặt dây cương chờ Ảnh Đồng lên.
Lộ Dao ngồi xổm lộ nửa người ra khỏi mái hiên. Ảnh Đồng ôm lấy một ngón tay cô, dí sát mặt vào quẹt quẹt mấy cái rồi ngẩng đầu, đôi con ngươi màu đỏ sáng ngời có thần: "Tôi ghét cô."
Nói xong, anh xoay người nhanh nhẹn nhảy lên xe trượt tuyết.
Heo đỏ bị hành động này làm giật mình vội tung vó hổn hà hổn hển chạy đi.
Mặt Kiếm Lan đầy vẻ khiếp sợ. Cô ấy liếc nhìn người bên cạnh mình một cái rồi lại quay đầu dòm bà chủ vẫn còn giữ nguyên tư thế ngồi xổm.
Trông bà chủ chẳng có vẻ gì là tức giận, thấy cô ấy quay đầu còn giơ tay lên vẫy vẫy nữa
Kiếm Lan lại nhìn sang Ảnh Đồng lần nữa, chẳng hiểu gì: "Cậu nói gì với bà chủ vậy?
Ảnh Đồng không trả lời.
Kiếm Lan khoanh tay lại trước ngực, mày nhíu chặt.
Cô ấy thật sự không hiểu, vả lại còn bị dọa sợ nữa.



Bạn cần đăng nhập để bình luận