Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 780 - Nhân viên số 10, số 11 vào chỗ! 3



Chương 780 - Nhân viên số 10, số 11 vào chỗ! 3




Nhân viên số 10, số 11 vào chỗ! 3
Tạ Tu Lương che miệng cười lớn: "Còn có cả chuyện thú vị này nữa cơ à? Tôi ở đây mấy hôm rồi nhưng chưa từng nghe thấy bao giờ."
Tiểu Chung: "Mọi người mới tới cứ đi dạo xung quanh đi, ngày mai mọi người có thể tới chơi thử [Chuyện Lạ Phù Sinh Lục Giới] bản thực tế ảo. Nó khác hoàn toàn với phiên bản bây giờ mọi người đang chơi đấy."
Trương Duệ Nghiêu và Lâm Uẩn: !!!!!!
Bản thực tế ảo là cái gì vậy?
Trước nay chưa nghe thấy bao giờ!
Hai người bắt đầu tưởng tượng đến bối cảnh trong Chuyện Lạ Phù Sinh Lục Giới. Thực tế ảo ở đây chẳng lẽ ý là bọn họ có thể trải nghiệm quá trình tu tiên như trong tiểu thuyết?
Sau khi nhận được câu trả lời khẳng định, Lâm Uẩn nói ngay không chút suy nghĩ: "Còn phải chờ sang ngày mai nữa à? Tôi muốn ngay bây giờ, lập tức!!!"
Trương Duệ Nghiêu đứng sau lưng Lâm Uẩn thấy cô ấy đột nhiên trở nên hưng phấn thì chậm rãi giơ tay lên đỡ trán. Cậu ấy nợ ơn anh Tùng thật rồi, mời anh Tùng ăn một bữa cơm chắc chắn là chưa đủ!

Trong phòng nghỉ quán net, Harold khoanh tay trước ngực vắt chéo chân ngồi trên sô pha. Nhóc Đương Khang ngoan ngoãn biết điều ngồi bên cạnh hắn. Đối diện là Hùng Bình Bình đang nói chuyện với Hùng An An.
Sau khi nhận được tin của Lộ Dao rằng An An muốn theo cô qua một cửa hàng khác, còn phải đi công tác tận hai ngày, Hùng Bình Bình lập tức dừng mọi việc đang làm lại sau đó dùng trục cuốn truyền tống chạy tới đây dặn dò. Cô bé hiểu em trai mình nhất, từ bé An An đã nghịch ngợm rồi. Mặc dù ở quán net gần nửa năm An An đã chững chạc hơn nhiều nhưng vẫn là một nhóc gấu trúc tinh thích phá phách. Bà chủ lại cực kỳ cưng chiều cậu nhóc, Hùng Bình Bình lo lắng Hùng An An làm hỏng chuyện nên cứ dặn đi dặn lại mãi.
Hùng An An phiền não xoa tai: "Tỷ, tỷ nói nhiều lần lắm rồi đó. Harold đại ca đang chờ kìa, bà chủ cũng đang chờ nữa, đệ phải đi rồi."
Hùng Bình Bình vẫn chưa yên tâm lắm nên đuổi theo nói tiếp.
Hùng An An đưa lưng về cô bé phất tay: "Đệ sẽ mang quà về cho tỷ."
Harold cũng an ủi Hùng Bình Bình: "Lần này nhóc kia đi ra ngoài cùng bà chủ mà, buổi tối tôi cũng sẽ qua bên đó trông coi để chuẩn bị cứu viện bất cứ lúc nào, đừng lo lắng quá."
Một cánh cửa bỗng dưng xuất hiện trong phòng nghỉ dành cho nhân viên ở cửa hàng dịch vụ chạy vặt, Harold mở cửa bước ra, trong lòng là một cái túi càn khôn. Sau khi ra ngoài, hắn đổ Hùng An An và nhóc Đương Khang đang trong hình thái con người ra khỏi túi.
Vóc dáng Hùng An An vẫn giống như mấy tháng trước, là một nhóc choai choai khuôn mặt ưa nhìn, chẳng qua quầng thâm dưới mắt rất rõ ràng. Cậu nhóc đang mặc bộ đồ có màu sắc như gấu trúc mà Lộ Dao mua cho.
Còn nhóc Đương Khang là thuỵ thú nhưng dáng vẻ thật sự lại giống con heo rừng. Lúc đến quán net của Lộ Dao nhóc Đương Khang vẫn còn bé, sau khi hoá hình cũng lùn hơn Hùng An An nửa cái đầu, khuôn mặt mày rậm mắt to, cười rộ lên trông hơi ngốc, có cả hai cái răng nanh nữa nên lúc nhe răng cười trông rất dễ thương.
Lần đầu tiên Khang Khang hóa hình là ở trong quán net nên lông trên người cậu bé biến thành tóc đủ để buộc thành một cái đuôi ngựa sau đầu. Sau khi đến cửa hàng dịch vụ chạy vặt, cậu bé cũng nhập gia tùy tục đổi thành tóc ngắn. Tóc mái màu đen xõa xuống trên chân mày, đuôi tóc còn ánh lên màu vàng nhạt.
Lộ Dao đang chờ sẵn ở cửa hàng thấy bọn họ tới thì bắt đầu tiến hành huấn luyện khẩn cấp ngay. Một tiếng đồng hồ nữa bọn họ phải theo khách lên đường tới thành phố Lục Nghị rồi.
Lộ Dao đưa thẻ nhân viên cho Hùng An An và Khang Khang trước. An An là nhân viên chạy vặt số mười, Khang Khang là nhân viên chạy vặt số mười một.
Nội dung công việc ở cửa hàng dịch vụ chạy vặt hoàn toàn khác với quán net, trong khi hai nhóc con này thuộc dạng nuôi thả, bình thường các nhân viên trong quán rất thương yêu mấy nhóc con, khách hàng cũng thích trêu chọc nên cả hai vẫn chưa hiểu nên có thái độ gì với công việc sắp tới.
Lộ Dao bỏ ra chút thời gian cẩn thận giảng giải cho bọn họ hiểu những việc cần chú ý trong lúc làm nhiệm vụ.
Thời gian cứ vậy mà trôi qua, đến khi chỉ còn hai mươi phút nữa là đến giờ hẹn lên đường, Lộ Dao mới dẫn hai nhóc con ra khỏi cửa hàng.
An An và Khang Khang là hai đứa con nít hàng thật giá thật nên Lộ Dao cũng cho cả hai di chuyển bằng ván trượt, chẳng qua lần này Lộ Dao nhờ Đinh Tình lái xe đưa tất cả đi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận