Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 1321 -



Chương 1321 -



Khốc Bát làm việc ở rạp chiếu phim gần hai năm nên đã có điện thoại, thế nên cũng không hề xa lạ với những từ ngữ đôi lúc được thốt ra từ miệng của người hiện đại.Hắn đáp một cách rất thành thật: “Trong hai năm gần đây tập quán ẩm thực của Lương Kinh đã bị rạp chiếu phim ảnh hưởng khá nhiều, thế nên có rất nhiều chưởng quỹ tốn công tốn sức muốn lôi kéo quan hệ với bà chủ để lấy công thức nấu ăn. Đa phần hương vị của những món ăn nổi tiếng trên phố hiện nay đều đã được thay đổi khá nhiều lần, nên rất có thể không hề thuần thiên nhiên như anh tưởng tượng đâu.”Hoà Mễ và Kỷ Hân kinh ngạc đứng nghe Bát Khốc thoải mái kể lại mọi chuyện, quả nhiên rạp chiếu phim rất có sức ảnh hưởng đến thế giới này, không biết bà chủ mà họ chưa được gặp mặt là nhân vật tầm cỡ như thế nào nữa, hai người họ càng ngày càng thấy tò mò hơn.Kỷ Hân không kìm được hỏi: “Lương Hồng Quán là hoa lâu sao?”Khốc Bát gật đầu: “Sao thế, khinh thường giáo viên của các người xuất thân từ hoa lâu à?”Kỷ Hân rũ mắt xuống, im lặng không đáp.Khốc Bát: “Trần Liên Liên, Triêu Nhan, Cầm Hương đều từng là người đứng đầu của Lương Hồng Quán, không phải chỉ vì dung mạo xinh đẹp không ai sánh bằng mà còn do mỗi người có sở trường riêng. Trong gần một năm nay họ đã chiếm hơn nửa các biển quảng cáo của thành Lương Kinh rồi đấy.”“Từ lâu Lương Hồng Quán đã không còn kinh doanh trên xác thịt của các cô nương nữa rồi, nay các cô nương ở đây đều một lòng luyện tập tài nghệ, học lễ nghi thi thư, cầm kỳ thi hoạ, chỉ mong học được một tài năng để có thể nuôi sống bản thân, hoặc là hy vọng một ngày nào đó mình được yêu thích thì sẽ có thể được xuất hiện trên tấm biển quảng cáo khổng lồ được chạy liên tục cả ngày lẫn đêm ở ngoài cửa rạp chiếu phim của bọn tôi thôi.”Kỷ Hân còn chưa kịp phản bác lại thì Khốc Bát đã nói tiếp: “Nhưng cũng không phải mọi hoa lâu ở đây đều có thể quyết đoán như thế, có một số vẫn ẩn mình trong những con hẻm tối tăm, không thấy được ánh sáng. Tôi đã từng xem khá nhiều bộ phim ở thời đại của các cô, ở đó không có nô bộc, không có hoa lâu, cũng không có ai bán thân cả. Cũng may là thời thế đổi dời, cuối cùng bách tính cũng có một nơi đáng sống như thế rồi.”“Trước đây bà chủ từng nói rằng thế giới cũng giống như một củ hành tây vậy, những lớp hành tây bên trong lớp vỏ chính là những thế giới nhỏ bé nằm gói gọn trong một thế giới khổng lồ, những người sống bên trong lớp vỏ hành tây đó chỉ có thể nhìn thấy được những thứ nằm ở lớp mà mình đang sống thôi.”“Những người nằm ở lớp giữa thì khinh thường những người sống ở ngoài, luôn cảm thấy họ dơ bẩn không bằng mình, đồng thời cũng thích ngước nhìn những người sống ở lớp bên trong, cho rằng họ được bao bọc bởi sự an toàn và sạch sẽ thì nhất định sẽ sống một cuộc sống hạnh phúc mà họ không tài nào tưởng tượng được.”“Nhưng trên thực tế khi lột ra từng lớp hành tây thì ta thấy lớp nào cũng giống hệt lớp nấy, lớp nào cũng có mùi vị như nhau cả. Còn phần ruột được bao bọc kỹ càng cũng không có gì khác với các lớp bên ngoài cả. Nếu như có thì có lẽ phần ruột hành tây sẽ trắng hơn, non hơn bên ngoài, nên khi ăn vào cũng ngọt và thanh hơn, nhưng cho dù thế nào thì nó cũng là một củ hành tây, đây là bản chất mãi mãi cũng không thay đổi được, chỉ có thế mà thôi.”“Nếu như cô không muốn các cô nương của Lương Hồng Quán dạy thì báo sớm cho tôi biết, tôi cũng báo lại cho họ biết để tránh tối nay phải cất công đến đây một chuyến mà không làm được gì.”Khốc Bát vẫn còn một câu chưa kể, lúc đó bà chủ còn nói “thế giới này là một mặt gương, ta nhìn nhận thế giới này như thế nào thì đó chính là thế giới mà ta sẽ nhận được”.Từ đó về sau, thế giới trong mắt bà chủ chính là từng củ hành tây, còn bọn họ vẫn là những người bình thường sống trong củ hành tây đó, chỉ có thể nhìn thấy những thứ nằm ngay trước mắt thôi.Nay thế giới trong mắt bà chủ đã thay đổi thành ra gì nữa đây?Có phải là đã biến thành một thứ nhỏ bé hơn cả củ hành tây đó không?Mặt Kỷ Hân trắng bệch, cảm giác chật vật, xấu hổ khi bị ngăn bên ngoài khu phố thương mại cách đây không lâu bây giờ lại biến thành một đàn kiến bò khắp người cô ta, chui sâu vào trong xương tủy cô ta.



Bạn cần đăng nhập để bình luận