Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 109 - Nối liền cổ đại với hiện đại 1



Chương 109 - Nối liền cổ đại với hiện đại 1




Nối liền cổ đại với hiện đại 1
Người hầu hạ Vũ Đế xem phim trừ Vạn Bảo Châu và Bát hoàng tử ra thì còn có thị vệ thống lĩnh, vài tên nội thị và ảnh vệ ẩn mình trong tối.
Dù gì cũng là Đế vương xuất hành, lỡ xảy ra chuyện bất ngờ ai mà gánh nổi.
Lộ Dao mặc áo khoác lông vũ mỏng màu trắng, tóc ngắn ngang tai xõa tung, trên tai trái đeo một chiếc khuyên hoa sen vàng tinh xảo bắt mắt, vậy mà là người gây chú ý nhất khi lọt thỏm vào giữa đám người ăn mặc cổ trang,
Tất cả khách của phố thương mại ùn ùn kéo đến nhìn về phía đầu cầu thang, không biết đây là tình huống gì.
Phùng Hưởng và Đỗ Minh Diễm vội vàng nhìn Phó Trì một cái, tưởng đây là hoạt động đặc biệt do anh ta sắp xếp, ví dụ như lúc khởi chiếu cho diễn viên hóa trang như trong phim đến để kinh doanh.
Lộ Dao đứng trong nhóm “diễn viên” cổ trang, nhìn sao cũng thấy giống nhân viên ekip đoàn phim đang sắp xếp hoạt động.
Phùng Hưởng càng ngày càng thấy sai sai trong lòng.
Sao Phó Trì bắt đầu lún vào mấy hình thức kinh doanh hư ảo này rồi, vậy còn có thể quay được tác phẩm hay ư?
Đỗ Minh Diễm cũng nháy mắt ra hiệu với Phó Trì, hỏi: Tình huống gì vậy? Không phải xem phim sao?
Phó Trì bình tĩnh dời tầm nhìn đi, xoay đầu nhìn Lộ Dao.
Thật ra Lộ Dao canh thời gian vừa đúng, lần này là do khách hàng của khu phố thương mại đến hơi sớm.
Đến trễ thêm hai phút nữa thôi là nhóm Vũ Đế ra ngoài rồi.
Phó Trì chưa từng đích thân tiếp đón Vũ Đế, nhưng anh ta biết đế vương triều Đại Vũ là ông trời.
Khách hàng của khu phố thương mại đến cũng không thể vượt lên trước Vũ Đế được.
Nhưng bảo khách hàng của khu phố thương mại quỳ xuống cúi đầu với vương quyền, cảnh này cũng không dễ xơi.
Phó Trì điên cuồng ra tín hiệu cầu cứu bằng mắt: Bà chủ, làm sao đây làm sao đây làm sao đây???
Bàn tay đang rũ xuống bên người của Lộ Dao xua nhẹ, ý bảo anh ta đừng hoảng, nghiêng đầu nói với Vũ Đế: “Chuyến đi xa lần trước tôi lấy được mấy món đồ nhỏ thú vị. Người có nguyện nể mặt dời bước đến phòng trà nhìn ngắm một phen?”
Đương nhiên Vũ Đế cũng chú ý đến khách hàng ngoài cổng, họ ăn mặc giống Lộ Dao.
Nửa năm nay ông cũng hiểu đại khái về nguồn gốc của rạp chiếu phim, đoán sơ được lai lịch của những người này.
Như những gì Bảo Châu nói, điều ghê gớm nhất của chủ rạp chiếu phim là cô có năng lực nối liền cổ đại và hiện đại, lại không có dã tâm lộ rõ.
Dường như cô chỉ muốn yên ổn làm ăn mà thôi.
Đối với triều Đại Vũ, thật ngu ngốc khi trở thành kẻ đối địch.
Rạp chiếu phim sở hữu kỹ thuật và kiến thức vượt xa triều Đại Vũ, cách tốt nhất vẫn là dựa dẫm lẫn nhau, hợp tác với nhau như xưa nay vẫn làm.
Vũ Đế quét mắt nhìn Lộ Dao, lại hiếm khi thấy bà chủ này thận trọng dè dặt như bây giờ, e là nhóm người này cũng là khách hàng quan trọng.
Bà chủ Lộ làm ăn rộng thật đấy.
Thân là Đế vương, tâm tư Vũ Đế thâm trầm nhưng không hề bảo thủ.
Ông khẽ gật đầu coi như nhận lời.
Xuống cầu thang, Lộ Dao dẫn nhóm người của Đế vương quẹo trái đến phòng trà.
Phó Trì chưa bao giờ phản ứng nhanh như thế, ba bước gộp thành hai đi đến cổng chặn trước mặt khách hàng khu phố thương mại, hơi cúi đầu với Vũ Đế.
Mấy người Phùng Hưởng hơi khó hiểu.
Dường như Cơ Phi Dung quan sát được gì đó, xuất phát từ lịch sự, khẽ gật đầu với Vũ Đế khi bắt gặp ánh mắt của ông ở gần đấy.
Những người khác như có cảm giác, cũng cúi đầu coi như hành lễ.
Phùng Hưởng nhìn lướt qua vải áo của những người vụt qua kia, hơi sửng sốt.
Ông ta là đạo diễn, thời trẻ từng quay mấy bộ phim cổ trang vô cùng nổi tiếng, bản thân cũng có nghiên cứu sơ về phục sức và dụng cụ cổ trang.
Mũi thêu trên quần áo lúc nãy khá tinh xảo, nhìn chẳng giống trang phục đoàn làm phim chuẩn bị chút nào.
Rốt cuộc đây là sao?
Cửa phòng khép lại từ bên trong, Phó Trì ngẩng đầu lên lần nữa, sắc mặt như thường giải thích: “Mấy người vừa nãy... Cũng là khách, xin thứ lỗi. Vé của hai vị khách vãng lai này tôi mời, để tôi dẫn mọi người lên.”
Cơ Phi Dung và Bạch Kính đã báo cho Lộ Dao từ trước, trợ lý và Bạch Lộ đã dùng thân phận khách hàng để ký thỏa thuận giữ bí mật.
Vì hai người không nằm trong danh sách khách mời rạp chiếu phim dự tính, cũng không nằm trong danh sách thử nghiệm nên không nhận được vé xem phim.



Bạn cần đăng nhập để bình luận