Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 210 - Không ngờ chúng nó lại thích thật 1



Chương 210 - Không ngờ chúng nó lại thích thật 1




Không ngờ chúng nó lại thích thật 1
Trước đây cuộc sống quá căng thẳng nên hai con tiểu yêu thực lực yếu ớt thường xuyên kết bạn tu luyện. Dù sao thì có bạn cũng hơn là tu luyện một mình.
Hôm trước Thúy Vũ thăng cấp thất bại, tâm ma ngầm nhú lên trong lòng nên vẫn luôn buồn bực ủ rũ trong động không chịu ra ngoài.
Lúc đang chơi trò chơi ở quán Internet Cafe, Hắc Yến chợt nhớ đến Thuý Vũ nên đã cố ý kéo hắn tới đây giải tỏa áp lực.
Nói đơn giản thì đây là hai con tiểu yêu non trẻ vừa nghèo vừa không có chỗ dựa.
Thúy Vũ chỉ hỏi một câu rồi không lên tiếng nữa.
Lên mạng thì có thể dùng phiếu nhưng ăn uống thì phải tiêu linh thạch.
Nhưng bọn họ không có linh thạch.
Đám sẻ tinh phát hiện ra Thúy Vũ cũng muốn ăn mì gói nên ngậm sợi mì nhảy nhót trên quầy bar, dáng vẻ vô lại phải biết.
Sau đó không cẩn thận chơi lố quá làm phiền đến Lộ Dao.
Lộ Dao ngẩng đầu nhìn chúng bằng ánh mắt cảnh cáo rồi nói: "Tôi mời Hắc Yến và Thúy Vũ ăn mì gói, được tự chọn vị như mong muốn, thêm mỗi người một cây xúc xích nữa. Trình Diệp, anh đi úp mì cho bọn họ đi."
Trình Diệp bỗng hiểu ra, không phải bà chủ đang thả mồi câu đấy chứ?
Sự chuyên nghiệp và tỉnh táo của bà chủ thật sự làm người ta hãi hùng. Ngay cả anh ta cũng không thể hiểu ngay thì sao đám tiểu yêu ngây thơ này không cắn câu cho được?
Yêu không giống người.
Sẽ không giả vờ từ chối, cũng sẽ không nói mấy lời khách sáo.
Lộ Dao vừa nói là mời, Hắc Yến và Thúy Vũ đã đứng phắt dậy đi tới quầy bar.
Bọn họ cũng không biết loại nào ăn ngon. Thúy Vũ muốn thử loại mà đám sẻ tinh đang ăn. Hắc Yến chọn một loại nước sốt thịt hầm.
Lộ Dao gác bút lại nhìn hai tiểu yêu trẻ tuổi đứng xé bao xúc xích và rót nước sôi vào mì gói theo hướng dẫn của Trình Diệp rồi tò mò hỏi: "Yêu tu không ích cốc hả?"
Hắc Yến lắc đầu: "Chỉ là sau khi hóa hình thì không cần ăn uống thường xuyên nữa thôi. Đây... Là lần đầu tiên ta thấy thứ này nên muốn biết hương vị nó như nào."
Thúy Vũ cũng quay lại nhìn Lộ Dao: "Ngươi là người bình thường mà không sợ yêu chút nào nhỉ?"
Lộ Dao: "Cũng không thể nói là không sợ được. Chẳng qua có nhiều khi có những việc mình không thể không làm được."
Thúy Vũ: "Sao ngươi tới núi Bất Tiên vậy?"
Lộ Dao: "Sao lại đến đây ư? Tôi cũng đang đi tìm câu trả lời."
Thúy Vũ nhíu mày nhìn Lộ Dao chằm chằm.
Lộ Dao nhẹ nhàng cười rộ lên: "Mì của hai người được rồi kìa."
Sau khi lột nắp giấy lên, mùi thơm đậm đà của mì gói xộc thẳng vào mũi mọi người.
Đối với yêu thì đây là một mùi hương cực kỳ mới mẻ.
Hắc Yến và Thúy Vũ bưng bát mì quay lại chỗ ngồi, luống cuống dùng nĩa cuốn mì lên cho vào miệng. Vừa nếm được miếng đầu tiên, ánh mắt hai người đã trợn to, sau đó là một màn gió cuốn mây tan ăn sạch hết tận giọt nước mì cuối cùng.
...
Lộ Dao tốn một ngày trời làm ra hai bông bồ công anh.
Cô dùng ma pháp thu nhỏ kích thước và giảm trọng lượng của trục cuốn truyền tống và phiếu ưu đãi, lại treo chúng lên hạt giống của bồ công anh lớn.
Cô đã nhìn thấy bồ công anh lớn ở đại lục Nitraan rồi nên việc làm ra một thứ có kết cấu và vẻ bề ngoài tương tự là khá dễ dàng.
Sau khi dùng ma pháp, Lộ Dao lấy lông chim của sẻ tinh làm vật môi giới để hạt giống bồ công anh dính chút yêu khí.
Lúc hạt giống tung bay theo gió, nếu chạm phải tu sĩ hoặc yêu lực thì sẽ nổ tung, bắn ra trục cuốn truyền tống và phiếu ưu đãi.
Kích thước của bồ công anh "lựu đạn" thành phẩm này chỉ bằng bồ công anh bình thường trong khu phố thương mại, lúc gặp mục tiêu phù hợp mới nổ, biến trở lại thành hạt giống bồ công anh.
Bình thường nó bay lượn giữa không trung, không hề có chút cảm giác tồn tại nào.
Lộ Dao đưa một bông bồ công anh cho sẻ tinh, bảo chúng nó mang xuống núi Bất Tiên thổi đi.
Bông còn lại thì cô định nhờ Hắc Yến và Thúy Vũ giúp mang tới thành trấn sầm uất phồn hoa hơn.
Cô đã không còn hy vọng gì với trấn Bất Tiên nữa rồi.
Nếu đã định tuyên truyền thì dứt khoát làm lớn luôn đi.
Gần đây ngày nào hai tiểu yêu này cũng tới quán chơi đến khi trời tối mịt mới rời đi.
Lộ Dao thường xuyên mời bọn họ ăn trưa bằng mì gói ngay tại quán.
Hắc Yến giơ tay chuẩn bị nhận lấy bồ công anh.
Thì lại bị Thúy Vũ đè lại. Hắn nghiêng đầu nghìn Lộ Dao: "Rốt cuộc ngươi có ý đồ gì?"
Hình như Nhân tộc này muốn thu hút nhiều đại yêu đến ngọn núi này thì phải.
Lộ Dao: "Tôi chỉ muốn mời chào thêm một ít khách hàng mà thôi."
Lộ Dao gỡ một hạt giống trên bông bồ công anh kia xuống rồi nhẹ nhàng vứt lại gần Thúy Vũ. Hạt giống nổ tung, phun ra trục cuốn truyền tống ma pháp và phiếu ưu đãi, đi kèm theo còn có cả một đoạn phim ngắn.
Sau khi xem xong, Thúy Vũ không nói gì nữa.
Hắc Yến nhận lấy bồ công anh trong tay Lộ Dao rồi xoay người đi ra ngoài: "Thanh toán xong mì gói và xúc xích nhé."



Bạn cần đăng nhập để bình luận