Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 927 -



Chương 927 -




Giờ nghỉ, Del và Carney hỏi Gus có muốn đến tiệm sách chung với họ không.
Gus ngạc nhiên: “Đi mua sách à? Các anh vẫn còn tiền?”
Carney cười: “Đi xem thử thôi, xem sách mới trông ra sao. Lỡ như mua không nổi, không phải vẫn có thể đọc thử sao. Đọc xong rồi đi, không thích không muốn mua, bà chủ cũng không thể nói gì mình.”
Gus hơi lưỡng lự, anh ta không thể diễn tả được đây là cảm xúc gì, anh ta không muốn biểu hiện ra sự khốn cùng khi đối diện với bà chủ nhưng cũng muốn đi xem thử sách mới.
Giờ nghỉ khá lâu, khoảng một tiếng.
Cơ thể người máy sẽ không thấy mệt, thật ra thời gian này chủ yếu là thời gian nghỉ dành cho cai ngục.
Phạm vi hoạt động của tù nhân chỉ có khu nghỉ ở khu chín thôi, bên ngoài chính là phố sách của khu tám.
Khoảng thời gian không có cai ngục trông chừng, đảo sẽ điều động máy bay không người lái cỡ nhỏ làm camera giám sát tức thời, còn có AI thực hiện tổng hợp thông tin. Lúc cần thiết, AI sẽ chỉ huy điều động người máy bắt giữ áp giải tù nhân gây rối trong giờ nghỉ.
Tù nhân lần trước tập kích chủ cửa hàng có giá trị tinh thần bậc A ấy, trước khi vào tù đã từng làm việc ở phân xưởng sản xuất máy bay không người lái, qua vô số lần khảo sát, gã loại bỏ hết toàn bộ máy bay không người lái quanh cửa hàng rồi mới thực hiện hành động.
Sau sự cố lần đó, khu bảy, khu tám và khu chín đổi hết sang máy bay không người lái nhỏ và hoàn thiện hơn, áp dụng công nghệ kỹ thuật bí mật mới nhất, điều khiển bằng sóng âm, mắt người máy không thể bắt được.
Lúc ba người Del, Carney và Gus đến phố sách thì gặp mấy người của khu năm đi qua, ai cũng xách một túi đựng sách màu vàng nhạt trong tay.
Carney không kìm được huýt sáo một cái, sau khi đi lướt qua nhau mới nói nhỏ: “Người của khu năm không ngốc nhỉ.”
Del: “Dùng chiêu này nhiều quá rồi nên chẳng còn gì thú vị, vẫn là nên đến tiệm đọc sách thôi.”
Nhưng đi chưa được năm trăm mét thì ba người liên tục gặp mấy tốp người, khu năm khu sáu có hết. Về cơ bản thì ai cũng xách một chiếc túi đựng sách trong tay, trông túi xách kia đung đưa rất cao, có lẽ ai cũng là mua một cuốn, nhưng thế cũng đã hiếm thấy ở khu tám rồi.
Del: “Tiệm sách mở im hơi lặng tiếng mà buôn bán cũng tốt quá ha.”
Carney: “Sách hay, bà chủ cũng là một người thú vị. Quan trọng nhất là cô ấy giỏi, xem ra khu năm và khu sáu đều không thoát khỏi lòng bàn tay của cô ấy.”
Suốt đường di Gus nghe nhiều hơn nói, anh ta cứ cảm thấy bà chủ mà hai người này nói hoàn toàn không phải Lộ Dao trong ấn tượng của anh ta. Nhưng anh ta cũng không hỏi ra miệng như một thằng lỗ mãng, ở chung một buổi sáng, hiển nhiên Gus cảm nhận được Del và Carney hiểu mọi thứ trong nhà giam này hơn anh ta.
Ba người gặp một người không ngờ tới ở cửa của tiệm sách, 0666 thấy nhóm Del xong, giờ đây anh ta đã hiểu ra câu hỏi mà buổi sáng vẫn còn mờ mịt rồi.
Chả trách tên nào cũng muốn đến xưởng may, chắc là thiếu tiền mua sách rồi.
Không phải ở nơi làm việc nên khi cai ngục và tù nhân gặp nhau, thật ra còn khá gượng gạo.
Lúc trước, khi cai ngục đến khu tám, đa số sẽ tránh những lúc có số lượng lớn tù nhân ở trong tiệm.
Mấy hôm nay 0666 trực ca, thật ra không có thời gian rảnh nên anh ta đã đến nhân lúc nghỉ trưa, kết quả vẫn là tránh không thoát.
Ba tù nhân đối diện chủ động chào, 0666 chỉ coi như không thấy, cất bước quay người đi vào tiệm trước.
Del và Carney nhún vai, không quan tâm.
Tù nhân trong tiệm còn đông hơn bên ngoài, phảng phất như họ chạy hết đến đây tiêu khiển vào giờ nghỉ, phòng đọc gần như đã hết chỗ.
Hôm qua đến đây kệ sách còn đầy ắp, nay đã trống ít nhất là một phần ba.
Lộ Dao đứng phía sau quầy thu ngân, mỉm cười chào họ: “Chào buổi trưa, hôm nay sách mới lên nằm ở kệ sách thứ ba tính từ phía bên phải.”
Bên cạnh quầy thu ngân có một hàng xe đẩy, hôm qua Del và Carney không để ý, thấy trong tiệm có người đẩy xe đẩy nhỏ đi lựa sách, hai người bất chợt hiểu ra.
Del đi qua lấy một chiếc xe đẩy, đẩy đến kệ sách với Carney.
Gus ở phía sau muốn nói gì đó, thấy Del nhặt bốn năm cuốn sách mới bỏ vào xe đẩy rồi lại tiếp tục đi đến khu sách mới, anh ta khẽ gật đầu với Lộ Dao rồi đi theo.
Mới đầu Gus không nhận ra rằng Del và Carney đạp máy may hơn mười năm, chắc chắn không nghèo như anh ta.
Trong đầu Gus nảy lên vài suy nghĩ kỳ lạ: Thì ra ngay cả ở tù cũng cần xét trình độ chuyên môn.



Bạn cần đăng nhập để bình luận