Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 401 - Quán Internet Cafe là một nơi tốt 1



Chương 401 - Quán Internet Cafe là một nơi tốt 1




Quán Internet Cafe là một nơi tốt 1
Trên núi Bất Tiên, quán Internet Cafe vượt thời không.
Khương Yến ngồi trước một dàn máy trong góc sảnh, ngón tay gõ nhẹ ở mép bàn, lo lắng chờ nhiệm vụ hộ tống cuối cùng kết thúc.
Lúc Chuyện Lạ Phù Sinh Lục Giới chính thức mở máy chủ có điều chỉnh lại cơ chế thăng cấp, tốc độ lên cấp của tài khoản chậm hơn rất nhiều so với lúc thử nghiệm nội bộ.
Khương Yến nôn nóng muốn vào ảo cảnh lần nữa, mấy lần trước có thể nhịn cách một ngày đến quán net một lần, nhưng tốc độ lên cấp thật sự quá chậm nên lần này ngồi ở quán net ba ngày, cuối cùng chỉ còn thiếu mấy ngàn kinh nghiệm là có thể lên cấp bốn mươi rồi, mắt cũng không thèm chớp một cái.
Lên tới cấp bốn mươi, tiến vào ảo cảnh lần nữa, hắn vẫn sẽ chọn “Cửa Cầu Đạo”, trở thành một kiếm tu.
Lần này hắn sẽ tu luyện chăm chỉ hơn, luyện chế thể hồn thật tốt, thăng cấp tu vi.
Cổng quán net, hai đệ tử của Hành Trạch tông đứng dưới gốc cây, mặt mày hoang mang lúng túng.
Dược đồng lùi mấy bước đứng sau lưng Triệu Thanh Minh: “Nhị sư huynh, nơi này toàn là yêu ma, có khi nào Khương Yến sư huynh đã...”
Triệu Thanh Minh nhíu chặt mày, sắc mặt cũng rất nghiêm trọng.
Lúc còn ở tông môn nghe dược đồng kể về tình hình của Khương Yến, đệ tử đồng môn chỉ nghĩ y đang lo lắng thái quá nên cũng không quan tâm lắm.
Phía sau núi Bất Tiên, lúc nhỏ họ đã đến không biết bao nhiêu lần, nhắm mắt cũng có thể đi xuống núi. Trên núi linh khí lại hiếm và loãng, không có đại yêu muốn chiếm núi xưng vương mà chỉ có vài tiểu tinh quái linh tinh, Khương Yến sư đệ không thể xảy ra chuyện trên núi.
Thấy dược đồng khóc đáng thương quá nên Triệu Thanh Minh mới đứng ra lên núi tìm người với y.
Thế nhưng đỉnh núi của tông môn họ, không biết từ bao giờ đã xuất hiện một cửa hàng thế này, tập hợp yêu ma, còn có kết giới ngăn cách hơi thở, mãi cũng không bị ai phát hiện ra.
Hiện tại bên trong kết giới này, yêu khí đã ngập trời từ lâu rồi.
Triệu Thanh Minh cũng thấy nan giải, không thể tùy tiện tiến vào hốc cây, phải về tông môn báo cáo cho đại sư huynh rồi gọi sư tôn, sư thúc về.
Truyền tống trận ở cổng quán net đột nhiên sáng lên, có ba tu sĩ đến, Đan tông, Ngự Thú tông, vậy mà còn có kiếm tu của Côn Luân.
Triệu Thanh Minh đi qua ngay: “Ba vị đạo hữu xin dừng bước.”
Lăng San, Kim Hoài Trần và Tiêu Diệc dừng chân lại.
Triệu Thanh Minh: “Các vị định đến quán net nhỉ?”
Ba người gật đầu.
Triệu Thanh Minh vô cùng mừng rỡ: “Tại hạ Hành Trạch tông Triệu Thanh Minh, vào núi tìm sư đệ Khương Yến của ta, có thể đi cùng ba vị không?”
Kim Hoài Trần: “Này có gì đâu, vào theo là được.”
Lăng San và Tiêu Diệc không nói chuyện, họ không hề đi chung, cũng không quen biết nhau.
Triệu Thanh Minh bước vội theo, thầm nghĩ có người của Côn Luân ở đây, đánh nhau cũng tự tin.
Nhưng vào tới quán, ba người không hề ra tay đánh trận như hắn ta nghĩ, trái lại còn hết sức quen đường quen nẻo đi tới quầy bar, thậm chí hai đệ tử của Ngự Thú tông và Côn Luân còn móc linh thạch ra, gọi tiểu nhị quán mở máy.
Triệu Thanh Minh hiển nhiên thấy rõ tiểu nhị nhận linh thạch làm việc kia là một tiểu yêu.
Tiêu Diệc mở máy xong thì đi lên lầu.
Lăng San nói hai câu với tiểu nhị quán, được dắt đi vào căn phòng phía sau quầy bar.
Kim Hoài Trần cũng theo đến phòng nghỉ nhìn nhóc Đương Khang một cái. Dạo này bé heo mập đã béo lên nhiều, nằm ườn lười biếng trong ổ mèo, nhưng vẫn yếu ớt không có sức, đứng lên không nổi.
Trứng linh sủng bên cạnh đen tới phát sáng, trông có vẻ sắp nở rồi.
Lúc Kim Hoài Trần ra khỏi phòng nghỉ, Triệu Thanh Minh vẫn còn lúng túng đứng ở sảnh.
Kim Hoài Trần đi qua chỉ vào một hướng: “Người trẻ tuổi mặc áo đạo sĩ giống ngươi thích ngồi vị trí bên kia, dạo này hắn hay tới lắm.”
Triệu Thanh Minh ngẩng đầu nhìn, quả nhiên trông thấy bóng lưng quen thuộc, cảm ơn Kim Hoài Trần, đi được vài bước lại quay đầu hỏi: “Đạo hữu, rốt cuộc đây là nơi nào?”
Kim Hoài Trần nhướng mày: “Quán Internet Cafe, là một nơi tốt.”
Triệu Thanh Minh: “...”
Tu sĩ ngang nhiên ở chung một nơi với yêu ma, này thì tốt chỗ nào?
Triệu Thanh Minh dằn lại nghi vấn, nén giận chen từ lối đi tới sau lưng Khương Yến, vỗ nhẹ lên vai hắn.
Đếm ngược nhiệm vụ trên màn hình chỉ còn mười giây, Khương Yến không quan tâm người sau lưng.
Triệu Thanh Minh nhíu chặt mày: “Khương Yến sư đệ.”
Khương Yến giật mình, bật dậy quay đầu, trừng to mắt: “Nhị sư huynh?”
Triệu Thanh Minh đè một tay lên vai Khương Yến, vẻ mặt đau thương: “Khương Yến sư đệ, sư huynh, sư đệ sư muội đều về tông môn rồi. Dược đồng nói đã ba ngày đệ không về nên ta cố tình đến tìm đệ, sao đệ lại ở nơi thế này?”
Khương Yến: “Nhị sư huynh, ta...”
Triệu Thanh Minh xua tay: “Thôi. Đừng giảo biện, theo ta về trước.”
Khương Yến: “... Sư huynh, huynh nghe ta nói...”



Bạn cần đăng nhập để bình luận