Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 360 - Nó là tài sản của Lộ Dao, cũng là báu vật của bọn họ 3



Chương 360 - Nó là tài sản của Lộ Dao, cũng là báu vật của bọn họ 3




Nó là tài sản của Lộ Dao, cũng là báu vật của bọn họ 3
Sáng nay lúc đang đi học Harold đã cảm nhận được Lộ Dao đang gọi mình rồi. Lúc đó đuôi hắn cực kỳ nhột nhưng lại không thể xác nhận được vị trí của Lộ Dao.
Vừa rồi hắn dùng chìa khoá Lộ Dao đưa cho mình chạy tới quán net một chuyến, lại phát hiện ra trong quán có một cô gái giống Lộ Dao y như đúc.
Vẻ mặt Tina cũng trở nên nghiêm túc: "Cô gái kia giả dạng Lộ Dao à?"
Lông mày Harold nhíu chạy: "Cô ta cố gắng gọi tên tôi một cách thân mật cho giống Lộ Dao nhưng kể cả không tra xét linh hồn thì tôi cũng biết đó không phải Lộ Dao. Nếu nhìn thấy tôi chạy tới quán net, chắc chắn mặt mày Lộ Dao sẽ không tươi tỉnh như thế. Tôi có lấy Bất Độc ra thăm dò rồi. Cô ta biết cả Bất Độc nữa, cũng biết Bất Độc sợ nóng nhưng vẫn để kệ cho tôi dẫn Bất Độc tới núi Erath chơi.
Lộ Dao biết nham thạch trên núi Erath nóng cỡ nào, sẽ không bao giờ cho Bất Độc chạy tới đó.
Tina hít một hơi thật sâu: "May mà cậu vẫn còn nhịn được, không bùng nổ ngay tại chỗ."
Harold siết chặt tay: "Suýt nữa không nhịn nổi."
Nếu là trước đây thì chắc chắn với cái tính nóng như kem này, Harold đã bùng nổ ngay lúc đó rồi.
Một năm qua Lộ Dao luôn nhắc nhở bên tai hắn rằng gặp chuyện gì cũng phải bình tĩnh tỉnh táo, không được kích động.
Lần nào Harold cũng bày ra vẻ không quan tâm nhưng thực ra vẫn nghe lọt tai.
Chỉ cần nghĩ đến việc có thể Lộ Dao sẽ chết là hắn lại không thể nào hình dung được ra cảm giác đó, nói chung là kiểu muốn hủy diệt cả thế giới ấy.
Harold và Lộ Dao có ràng buộc linh hồn nên hắn biết tạm thời Lộ Dao vẫn an toàn, thế nên lúc nãy mới kiềm chế được.
Chắc chắn cô gái kia biết Lộ Dao đang ở đâu.
Tina: "Nên làm gì bây giờ?"
Harold: "Cô ta biết tôi và Bất Độc nên có lẽ trí nhớ của Lộ Dao bị đọc trộm rồi. Điện thoại di động và dụng cụ liên lạc với người ở thế giới đó của Lộ Dao cũng đang nằm trong tay cô ta. Có thể mục đích của cô ta là khống chế khu phố thương mại."
Tina: "Không thể nào!"
Mặc dù bọn họ chỉ là nhân viên tiệm nail nhưng nhờ sự tồn tại của mạng nội bộ mà bọn họ được quen biết với nhân viên các cửa hàng khác.
Dù là bà chủ hay khu phố thương mại thì cũng đều không phải là thứ mà người ngoài có thể ăn cắp được.
Đối với Long tộc mà nói, nếu để mất khu phố thì chẳng khác gì nỗi sỉ nhục thế kỷ.
Tina và Harold lập tức quay về tiệm nail trên thị trấn Lục Bảo Thạch, báo lại chuyện xảy ra ở quán net cho nhân viên các cửa hàng khác.
Bởi vì bà chủ giả kia đã lấy được công cụ truyền tin của Lộ Dao rồi nên nhân viên tiệm nail không tán thành việc dùng điện thoại di động liên lạc với những nhân viên khác bằng mạng nội bộ.
May mà Harold là cửa hàng phó nên có thể đi qua Tinh Môn trong một thời gian ngắn.
Harold vừa ra khỏi tiệm nail đã tình cờ gặp Cơ Phi Mệnh đi ngang qua. Hắn vội vàng gọi ông ta lại: "Tiểu Cơ, ông qua đây một chút."
Cơ Phi Mệnh sửng sốt dừng lại rồi bất đắc dĩ đi tới.
Harold ghé sát tai ông ta thấp giọng nói vài câu, vẻ mặt Cơ Phi Mệnh bỗng thay đổi.
Thế mà lại xảy ra chuyện lớn như vậy.
Chưa đầy ba phút sau, Cơ Chỉ Tâm và Bất Độc đã nhận được thông báo của Cơ Phi Mệnh, lập tức rời khỏi cửa hàng Lông Xù và khách sạn suối nước nóng đến tiệm nail họp.
Lúc Bất Độc đi vào, nhiệt độ trong tiệm bỗng nhiên hạ xuống thấp, ngay cả không khí cũng như bị đông cứng lại.
"Nếu cô ta đang ở ngay trong quán net thì cần gì phải nhẫn nhịn nữa? Tôi sẽ qua đó ngay bây giờ, sẽ cứu được mẹ về nhanh thôi."
Harold: "Cậu có xác định được vị trí của cô ấy không?"
Bất Độc im lặng.
Mùa hè vốn là thời kỳ suy yếu của cậu.
Mối liên hệ giữa Lộ Dao và cậu vốn không giống của cô và Harold nên cậu chỉ láng máng cảm nhận được Lộ Dao vẫn an toàn mà thôi.
Harold đập cậu một cái: "Đừng có kích động."
Ti Kim lên tiếng: "Bà chủ là Nhân tộc yếu ớt nhất, nếu không cẩn thận mất mạng thì ngay cả thuốc phục sinh cũng chẳng có tác dụng gì."
Ambrose: "E rằng đến lúc đó chúng ta chỉ có thể biến cô ấy thành Bất Tử tộc mà thôi. Tiểu Bất Độc, như vậy có sao không?"
Bất Độc siết chặt nắm đấm, răng nghiến vào nhau nói không nên lời.
Chỉ có bản thân cậu mới biết Lộ Dao không thể trở thành Bất Tử tộc được.
Một khi cô chết, cô sẽ vĩnh viễn biến mất, không còn một dấu vết nào trên đời này nữa. Ngay cả những người đã từng yêu thích nhớ mong cô cũng sẽ quên mất cô.
Cậu rất hận.
Rõ ràng cậu đang có mặt ở đây vậy mà vẫn xảy ra chuyện như thế.
Edward đi qua xoa đầu Bất Độc: "Đừng bày ra vẻ không cam lòng như thế. Thật ra mẹ nhóc rất mạnh đấy."
Những người khác đều ngẩng đầu lên nhìn.
Edward: "Đó là sự thật. Mặc dù Lộ Dao là Nhân tộc yếu ớt nhưng không phải người dễ dàng chịu thua."
Thật ra Cơ Chỉ Tâm cũng đang nghĩ đến việc này.
Cậu ta biết bà chủ sẽ không dễ giơ cổ ra cho người ta chém.
Bọn họ là những nhân viên biết được một ít chuyện nội bộ nên đầu tiên là phải để bà chủ giả kia an lòng cái đã, sau đó nghĩ cách thăm dò ý định thật sự của nàng ta, tiếp theo là bảo vệ khu phố thương mại.
Trong thời gian bà chủ không có ở đây, tuyệt đối không thể để khu phố thương mại trở thành "đồ chơi" của đồ giả mạo kia được.
Mặc dù bọn họ tới đây vì những nguyên nhân khác nhau nhưng đã quen với một khu phố thương mại bên ngoài hoang sơ bên trong rực rỡ này rồi.
Nó là tài sản của Lộ Dao, cũng là báu vật của bọn họ.



Bạn cần đăng nhập để bình luận