Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 197 - Sẻ nhỏ à, chúng mày có đi phải có về đấy nhé 1



Chương 197 - Sẻ nhỏ à, chúng mày có đi phải có về đấy nhé 1




Sẻ nhỏ à, chúng mày có đi phải có về đấy nhé 1
Lộ Dao đo đạc không gian trong quán Internet Cafe rồi vẽ bản thiết kế nội thất, sau đó lại vẽ ma pháp trận theo bản thiết kế đó.
Vô số ma pháp trận đặt chung một chỗ tạo thành quần thể ma pháp trận. Sau khi rót ma pháp vào, không gian bên trong quán Internet Cafe được trang trí xong xuôi chỉ trong chớp mắt.
Chỉ cần giai đoạn trước chuẩn bị đầy đủ thì hiệu quả sau khi sửa sang cửa hàng sẽ không thua lúc có hệ thống bảo vệ.
Xế chiều hôm đó, toàn bộ phần nội thất mềm trong cửa hàng mới đã hoàn thành.
Lộ Dao tham khảo phong cách quán Internet Cafe từ chục năm trước để trang trí. Từ cửa chính đi vào là quầy bar và khu vực làm việc của quản lý. Khách hàng vào quán phải đăng ký ở đây rồi mới được mở máy.
Trong sảnh lớn đặt mười bộ máy tính, mỗi bên năm máy.
Phía sát tường bên trong còn có hai phòng riêng, mỗi phòng đặt một máy, được trang bị kính thủy tinh cách âm, trừ tường ra thì ba phía còn lại đều treo rèm, đảm bảo không gian riêng tư.
Giai đoạn đầu Lộ Dao mua mười lăm bộ máy tính, trong đó lắp đặt mười hai máy để phục vụ khách hàng. Ba máy còn lại dành cho quản lý, đặt trong khu vực làm việc của Trình Diệp.
Từ phòng riêng đi ra rẽ trái là đến nhà vệ sinh.
Trang trí tổng thể bên trong quán Internet Cafe này chỉ đơn giản vậy thôi.
Buổi chiều, Trình Diệp tới quán lắp đặt máy móc.
Quán Internet Cafe vượt thời không cần phải nối với mạng nội bộ của khu phố thương mại nhưng lại không thể mở toang ra hoàn toàn cho cả đại lục Phù Thế được. Vậy nên Lộ Dao cần người tới bố trí tường lửa bảo vệ.
Lộ Dao thêm quản lý của quán Internet Cafe vượt thời không vào nhóm chat của khu phố thương mại luôn. Quản lý chung có Bất Độc và các nhân viên kỹ thuật ở Vùng đất của những giấc mơ.
Cô để Trình Diệp xây dựng một tường lửa khác dưới sự giám sát của nhóm quản lý chung.
Vì quán cũng không lớn nên cùng ngày hôm đó Trình Diệp đã lắp đặt xong tất cả máy móc, bận rộn đến hơn mười giờ đêm mới kết thúc công việc.
Hiện tại anh ta không có chỗ ở ở thành phố này nên đang nghỉ tạm trong phòng làm việc của nhân viên.
Trong phòng làm việc của nhân viên có giường ngủ. Lúc các nhân viên tổ biên tập hậu kỳ của rạp chiếu phim bận rộn quá thường vào đây nghỉ luôn không về nhà.
Trình Diệp mượn căn phòng này ở tạm mấy hôm. Chờ đến khi nhậm chức chính thức rồi Lộ Dao sẽ xây dựng thêm phòng nghỉ ở quán cafe cho anh ta.
Ngày hôm sau, Trình Diệp tới quán chạy thử máy móc.
Lộ Dao gọi Harold tới, chuẩn bị đi đến trấn Bất Tiên một chuyến.
Sau này quán Internet Cafe khai trương rồi chắc chắn sẽ trở thành một thứ mới lạ với người dân trên đại lục Phù Thế. Cô phải đi quảng cáo trước mới được.
Vị trí quán quá hẻo lánh nên Lộ Dao cảm thấy có khi khách hàng chủ yếu của quán Internet Cafe không phải là người cũng nên.
Đây là lần đầu tiên Trình Diệp gặp người trẻ mắt đỏ tóc bạch kim, còn tưởng cậu là yêu đến từ đại lục Phù Thế nữa chứ.
Lộ Dao và Harold chỉ cười không giải thích.
...
Trấn Bất Tiên là một trấn nhỏ vắng vẻ. Vì có Hành Trạch tông tồn tại ở đây nên trên trấn cũng có một truyền tống trận đơn sơ.
Chỉ cần trả linh thạch là có thể sử dụng truyền tống trận để đi tới những chỗ khác.
Trên trấn còn bán một loại gọi là trục cuốn truyền tống nữa. Thứ này có thể truyền tống người ta tới một vị trí cố định.
Lộ Dao không có linh thạch nên không mua được vật liệu chế tạo truyền tống trận, cũng không mua được trục cuốn truyền tống.
Cô nghĩ đến việc dùng những vật phẩm mới lạ ở các thế giới khác để đổi chút linh thạch nhưng mà cái trấn này thật sự nghèo nàn quá, chưa nói đến việc bán đồ ở đây không được bao tiền, có khi còn bị mắng là đồ lừa đảo nữa.
Đại lục Alexandria cũng có truyền tống trận và trục cuốn ma pháp có tác dụng không khác mấy nên Lộ Dao định dẫn Harold tới trấn trên "học nghề".
Cô định phỏng theo truyền tống trận ở trấn Bất Tiên để xây dựng một cái truyền tống trận ma pháp ở cửa quán Internet Cafe, tiện thể chế tạo một loạt trục cuốn ma pháp giống trục cuốn truyền tống luôn.
Biện pháp này nghe không được quang minh chính đại cho lắm nhưng đỡ được cho cô rất nhiều chuyện.
Vừa không cần phí sức đi kiếm linh thạch vừa có thể đạt được hiệu quả như mong muốn.
Cũng chỉ có thể trách vị trí quán cafe nhà bọn họ quá hẻo lánh.
Không có truyền tống trận ai mà thèm tới chứ?
Dù sao cũng phải tìm cách gạt khách... Khụ khụ, thu hút khách hàng đầu tiên đến quán trải nghiệm chứ.
Lần này tới đây, Lộ Dao và Harold đều sử dụng ma pháp đổi một bộ quần áo khác để đóng giả làm tu sĩ, tránh cho nổi bật quá lại lắm kẻ dòm ngó muốn gây phiền phức.



Bạn cần đăng nhập để bình luận