Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 576 - "Vậy thì tôi rất mong chờ." 1



Chương 576 - "Vậy thì tôi rất mong chờ." 1




"Vậy thì tôi rất mong chờ." 1
Một tuần sau khi [Chuyện Lạ Phù Sinh Lục Giới] ra mắt, mặc dù không hot lắm nhưng người đăng ký chơi vẫn luôn tăng không ngừng, phản hồi của người chơi cũng không tệ lắm.
Trong lúc nói chuyện, Thời Diên nói với Lộ Dao rằng đối với một trò chơi vừa ra mắt mà nói thì khởi điểm này đã là khá tuyệt rồi, chỉ cần bọn họ duy trì lâu dài và tiếp tục chế tạo những cốt truyện thu hút thì chắc chắn sẽ thu hút được người chơi nạp tiền vào.
Xét về chu kỳ vận hành của một trò chơi thì một tuần là quá ngắn, hơn nữa trên thực tế thì mới một tuần chưa chứng tỏ được điều gì.
Thị trường chính của [Chuyện Lạ Phù Sinh Lục Giới] là ở đại lục Phù Thế. Phiên bản được ra mắt ở thành phố Dao Quang chỉ là phiên bản bình thường, không có thực tế ảo, cũng không có ảo cảnh.
Cuối tuần, nhân viên khu phố thương mại đi ăn cơm với đội của Thời Diên. Anh ta bày tỏ tiếc nuối nhiều lần rằng nếu [Chuyện Lạ Phù Sinh Lục Giới] phiên bản hoàn chỉnh có thể ra mắt ở thế giới gốc thì không cần phải PR nữa, chỉ cần tung ra là đảm bảo hot.
Những người khác cũng có suy nghĩ như vậy.
Cách chơi kinh điển và thú vị nhất của [Chuyện Lạ Phù Sinh Lục Giới] đều nằm trong phiên bản được ra mắt ở đại lục Phù Thế cả.
Vì là đối tác nên người trong đội của Thời Diên cũng có tài khoản game phiên bản ở đại lục Phù Thế. Thỉnh thoảng bọn họ cũng sẽ tranh thủ giờ nghỉ để lên mạng trải nghiệm niềm vui tu tiên thực tế ảo.
Lộ Dao cũng rất lấy làm tiếc với điều này. Nếu như các cửa hàng dị giới ở khu phố thương mại đều thông với thế giới gốc thì cô cũng sẽ không cần phải khổ cực đến mức này.
Sau khi kết thúc bữa ăn chung, Lộ Dao chào tạm biệt mọi người rồi tách ra ở quảng trường phồn hoa náo nhiệt nhất giữa trung tâm thành phố. Tiểu Cơ chuẩn bị lái xe đưa cô về cũng bị cô từ chối khéo.
Lộ Dao gọi một chiếc taxi ở ven đường rồi quay về ngoại ô. Cô bảo lái xe dừng bên lề đường sau đó một mình đi dọc xuống đường mòn vào khu phố thương mại.
Dưới ngọn đèn đường có một bóng dáng thấp bé đang đứng. Lộ Dao nhìn ra đó là Bất Độc nên bước chân vô thức trở nên vội vã hơn: "Con chờ mẹ về hả?"
Chiều nay lúc Lộ Dao đi ra ngoài thì mặt trời chưa xuống núi. Nắng cuối thu vẫn rất gay gắt nên cô không dẫn Bất Độc theo.
Lộ Dao nói với Tiểu Cơ là mình muốn tìm cho Bất Độc một ngôi trường. Tiểu Cơ rất để ý đến chuyện này.
Mà hình như Bất Độc cũng đã nói với Cơ Phi Thần về chuyện này rồi thì phải. Cơ Chỉ Tâm có báo lại cho Lộ Dao biết rằng gần đây hai ông chú nhà mình đang bận rộn gọi điện thoại điều tra các trường mầm non ở thành phố Dao Quang. Chỉ là hiện tại nhiệt độ bên ngoài vẫn rất cao nên Bất Độc chưa thể ra ngoài được.
Lộ Dao nhờ Tiểu Cơ tìm trường trước, sau đó cô sẽ dẫn Bất Độc đến thăm rồi cho cậu tự chọn một trường mà mình muốn theo học.
Còn thời gian đi học của Bất Độc thì sau này cô phải bàn bạc thương lượng với giáo viên.
Lộ Dao lấy túi giấy đựng hai cốc kem ra khỏi kho hàng cá nhân: "Ở gần nhà hàng hôm nay mẹ tới ăn cơm có một cửa hàng đồ ngọt, rất nhiều người xếp hàng, mùi vị cũng không tệ."
Mùa hè đầu tiên của Bất Độc ở khu phố thương mại là quãng thời gian ngày nào cũng ăn kem.
Cậu thích món đồ ngọt lạnh như băng này, thế nên cứ hễ ra ngoài thấy hàng kem là Lộ Dao lại không nhịn được mà mua về.
Bất Độc nhận lấy túi giấy, sau đó hai mẹ con chậm rãi đi dọc theo đường lớn quay về.
Đúng lúc này hệ thống bỗng ngoi lên: "Có người đang chờ cô ở phố U Linh."
Lộ Dao hơi khó hiểu: "Bây giờ á?"
Hệ thống: "Đêm khuya vắng người mà, lúc này con người sống tương đối cảm tính."
Lộ Dao dặn Bất Độc về khách sạn suối nước nóng trước rồi quyết định sẽ đi xem một chút xem ai tới tìm mình.



Bạn cần đăng nhập để bình luận