Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 1100 -



Chương 1100 -



Sự tò mò của Hachi lập tức bị kéo lên cực hạn, có thể im hơi lặng tiếng lẻn vào đảo nhà giam của đảo Quán thì thôi đi, bây giờ lại còn có thể ẩn mình ngay trước mắt cai ngục, cho dù xét về lòng gan dạ hay là năng lực thì cũng không thể khinh thường đám người này được.Dù mục đích của đối phương khi đến đây là gì đi nữa thì Hachi cũng đã nhận ra được lợi ích trong việc này rồi.Lộ Dao vẫn để lộ nửa quyển sách ra ngoài như ban đầu, ngay cả giọng nói và âm lượng cũng không hề thay đổi: “Trong thời gian kinh doanh của tiệm sách lưu động, xin hỏi anh có muốn mua một quyển sách không?”Hachi hoang mang, lúc này cậu ta mới nhận ra được chiếc kệ sách nằm dưới cái bóng, ánh mắt do dự lướt ngang qua đó, không còn ngạc nhiên hoảng loạn như lúc nãy nữa: “Cô đến đây có mục đích gì?”Lộ Dao không hề động đậy, lặp lại câu nói đó lần nữa y NPC: “Trong thời gian kinh doanh của tiệm sách lưu động, xin hỏi anh có muốn mua một quyển sách không?”Hachi cảm thấy khó hiểu, tiếp tục hỏi: “Lúc nãy cô trốn ở đâu thế?”“Trong thời gian kinh doanh của tiệm sách lưu động, xin hỏi anh có muốn mua một quyển sách không?”Hachi: “... Cô là năng lực giả hệ không gian sao?”“Trong thời gian kinh doanh của tiệm sách lưu động, xin hỏi anh có muốn mua một quyển sách không?”“…”Hachi có cảm giác như mình đang nói chuyện với cái đầu gối của mình vậy, rất bực bội, chẳng lẽ tên này là một con người máy không có não sao?… Không biết nói gì hơn.Cũng giống như là đối phương không hề có ý định muốn nói chuyện với cậu ta vậy, Hachi cảm thấy mình bị khinh thường, tức đến mức siết chặt tay lại, cuối cùng vẫn không kìm được, chỉ thẳng về hướng kệ sách ấy: “Tôi muốn món đồ nằm ở hàng thứ ba, vị trí thứ mười một đếm từ trái sang.”Có bán không?Cậu ta đang nghĩ hai bên đứng cách nhau một lá chắn laser như thế thì sẽ trao đổi thế nào?Cũng không khác ăn cướp là bao.Lộ Dao quay người, lấy quyển &LTTam; Quốc Diễn Nghĩa> vừa mới được trưng bày trên kệ xuống, xoay mặt sau có đề giá niêm yết ra cho Hachi xem: “Bảy mươi lăm nghìn tinh tệ, mời dùng quang não thanh toán, để tôi quét anh là được.”Cuối cùng cũng kích hoạt được câu nói mới của NPC bán hàng này, Hachi: “…” Đúng là ăn cướp thật này.Hachi mắng thầm trong lòng, nhưng tay cũng không chần chừ mà mở quang não ra, đưa mã thanh toán cho Lộ Dao.Lá chắn laser rất nhạy, Hachi thấy có một cánh tay mảnh khảnh, trắng nõn vươn ra dưới sự che chắn của cái bóng kia, trên cánh tay đó còn có một món vũ khí rất nhỏ gọn, lúc này cậu ta mới nhận ra đối phương là người nguyên sinh, hơn nữa còn là một cô gái trẻ nữa.Hachi hoảng loạn lùi về sau nửa bước, cánh tay đó đã xuyên qua lá chắn laser, chìa ra trước mặt cậu ta rồi, nhưng điều kỳ lạ là chuông cảnh báo lại không vang lên, đối phương cũng không bị tia laser đốt bỏng.Hachi ngạc nhiên đến mức không nói được câu gì, chỉ biết nhanh chóng đưa mã thanh toán đang hiển thị trên màn hình cảm ứng ảo ra.Sau khi xác nhận đã nhận được tinh tệ thì Lộ Dao mới đưa máy quét mã cho 06, bỏ sách vào túi đựng được đặc chế riêng, rồi lại đưa đưa nó vào nhà giam y như lúc nãy, hạ thấp giọng nói: “Anh là khách hàng đầu tiên của tiệm sách lưu động của chúng tôi nên tặng anh một túi quà tặng. Trong túi có chứa vật phẩm đặc chế của tiệm sách, dùng nó để cất giữ sách, sách được đặt trong đó sẽ khó phát hiện ra được.”Tâm trí của Hachi không hề nằm ở quyển sách, chỉ là muốn mượn cái cớ này để lôi kéo quan hệ, tìm cơ hội thu thập thông tin, nên lúc nhận lấy túi đựng sách thì hỏi như mình rất tò mò vậy: “Bình thường thì một túi đựng sách như thế là bao nhiêu tiền thế?”Lộ Dao đáp: “Chín nghìn tinh tệ.”Hachi: “! ! !”Vậy có gì khác ăn cướp đâu chứ?



Bạn cần đăng nhập để bình luận