Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 241 - "Rốt cuộc Yêu Hoàng đại nhân đang nhìn ai?"3



Chương 241 - "Rốt cuộc Yêu Hoàng đại nhân đang nhìn ai?"3




"Rốt cuộc Yêu Hoàng đại nhân đang nhìn ai?"3
[Tiệm nail - Eugenia: Đã giải quyết xong chuyện bên đó chưa? Bà chủ có bị thương không?]
[Quán Internet Cafe vượt thời không - Chung Liên Gia: Hình như là xử lý xong rồi.]
[Trung tâm bổ túc trẻ em - Bạch Di: Người vừa đánh nhau với Bất Độc kia là ai vậy? Cái người đồ đỏ tóc bạch kim ấy, trông đẹp trai ghê.]
[Khách sạn suối nước nóng - Bạch Lộ: Chị Bạch Di, phải giữ vững lập trường! Người đó vừa mới đánh bà chủ chúng ta xong đấy, không được mê trai!]
[Trung tâm bổ túc trẻ em - Bạch Di: @Khách sạn suối nước nóng - Bạch Lộ, em mới tới nên không biết đó thôi. Người này trông quen quá đi. K Hoàng, anh nhìn kỹ chút xem có phải mắt người này giống Bất Độc không?]
Đọc được dòng tin nhắn này, Chung Liên Gia bèn đứng dậy nhìn rồi báo cáo: [Đúng là màu đỏ.]
[Trung tâm bổ túc trẻ em - Bạch Di: Vậy là được rồi. Hồi bà chủ mới khai trương trung tâm bổ túc cũng có một vị khách mắt đỏ tóc bạch kim tên là An Yến. Khi đó rất nhiều người hiểu nhầm anh ta là ba của Bất Độc. Chỉ là bây giờ anh ta mất tích rồi.]
Vẻ mặt Chung Liên Gia đờ ra.
[Khách sạn suối nước nóng - Bạch Lộ: Nói mới nhớ, hồi bà chủ mới mở khách sạn suối nước nóng, ở bộ lạc Thần Mộc cũng có một người tí hon mắt đỏ tóc bạch kim tên là Ảnh Đồng. Chỉ là gần đây cũng chẳng thấy Ảnh Đồng đâu nữa.]
Không khí tám nhảm lại tràn ngập nhóm chat lần nữa. Chung Liên Gia đau đớn nhắm mắt lại.
Anh ta đến quá muộn nên chẳng hiểu gì.
Rốt cuộc người đàn ông mắt đỏ tóc bạch kim thần bí kia có quan hệ gì với bà chủ vậy?
-
Bầu không khí trong quán net có hơi vi diệu. Trước mặt Yêu Hoàng, đám tiểu yêu rối rít tự nguyện móc linh thạch ra đền cho Lộ Dao.
Sau khi bồi thường, nhà tù tự động biến mất, đám yêu lấy lại được tự do quay lại hành lễ với Yêu Hoàng rồi hoảng hốt rời đi.
Nhưng mãi đến khi vị khách Yêu tộc cuối cùng đi rồi, Cơ Trang vẫn đứng đó.
Lộ Dao đi qua hỏi: "Anh còn việc gì nữa à?"
Cơ Trang tiện tay vứt pháp thuật cách âm ra ngăn cách hắn ta và Lộ Dao vào một không gian.
Sau đó hắn ta đưa mắt nhìn Lộ Dao hồi lâu rồi hỏi: "Ngươi có được chiếc hoa tai kia từ đâu vậy?"
Lộ Dao giơ tay lên sờ hoa tai bên tai trái, ý cười nhè nhẹ dâng lên trong mắt: "Một người bạn cũ tặng cho tôi."
Cơ Trang: "Người đó là ai? Nam hay nữ vậy?"
Lộ Dao: "Rốt cuộc Yêu Hoàng đại nhân đang nhìn ai thế?"
Cơ Trang ngẩn ra.
Lộ Dao nhìn thẳng vào hắn ta, chút ý cười mới nhú trong mắt biến mất tăm: "Có thể là trùng hợp, cũng có thể là vì một số nguyên nhân nào đó, nhưng dù là vì sao đi chăng nữa thì tôi cũng không phải người mà anh đang tìm kiếm."
Chỉ cần hơi để ý một chút là Lộ Dao đoán ra ngay những việc chưa rõ qua hành động khác thường và những lời khó hiểu của Vũ Lăng ở Lưu Tiên thành.
Nhưng cô biết rất rõ mình không thể là Ngọc Dao tiên tử kia được.
Cơ Trang cong môi lên cười to: "Tất nhiên ngươi không phải nàng rồi. Ngươi làm gì xứng chứ!"
Lộ Dao: "..."
Đám người đa tình ở tu chân giới đúng là khiến người ta mệt chết đi được.
Cơ Trang lạnh lùng nhìn Lộ Dao: "Nhưng ngươi lại đeo đồ của nàng ấy."
Hắn ta giơ tay đến bên tai Lộ Dao: "Ta mặc kệ ngươi có được thứ này từ đâu, nhưng trên đời chỉ có duy nhất một chiếc hoa tai này, đó là đồ của nàng ấy. Ta phải lấy về giúp nàng ấy."
Chẳng qua đầu ngón tay Cơ Trang còn chưa chạm được vào hoa tai của Lộ Dao, một tiếng động kỳ quái đã vang lên.
Từ khi Lộ Dao quyết định đeo hoa tai lên tai trái đến giờ, nó vẫn luôn yên lặng bầu bạn với cô. Nhưng bây giờ chiếc hoa tai hình bông sen của Lộ Dao lại đang từ chối sự đụng chạm của Yêu Hoàng.
Lớp ngoài bông sen phủ một màng điện mỏng vàng vàng, chuẩn bị công kích kẻ dám chạm vào mình bất cứ lúc nào.
Lộ Dao mỉm cười lùi về phía sau một bước: "Tôi đã nói thứ này là do bạn cũ tặng cho tôi rồi mà. Ngay cả đồ thuộc về người mình yêu mà cũng nhìn nhầm, tôi nghĩ Yêu Hoàng đại nhân nên về trị bệnh mắt đi đã."
Mắt đỏ tóc bạch kim.
Nhưng không phải người này.
Cơ Trang u sầu nhìn Lộ Dao chằm chằm.
Người này có thật là nàng ấy không?
Đúng là cô nương trước mặt hắn ta rất giống nàng ấy. Không chỉ giống mà ngay cả vóc dáng, thần thái, nụ cười và biểu cảm cũng mang lại cho hắn ta cảm giác như nàng ấy đã về bên cạnh.
Nhưng giọng điệu nói chuyện và cách làm việc của Lộ Dao lại rất khác nàng ấy.
Đáy mắt Cơ Trang dâng đầy vẻ mê mang.
---
Ma vực hoang vu.
Ma Tôn Trạch Duyên chợt giật mình một cái, chẳng hiểu sao tim lại đập rộn lên.



Bạn cần đăng nhập để bình luận