Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 943 -



Chương 943 -




0496 là một phú bà điên cuồng. Cô ta mua sách tất cả những quyển sách trưng bày trên giá từ khi tiệm sách khai trương đến nay, cả hai quyển công thức nấu ăn cũng vơ luôn.
Sáng nay cô ta nhìn thấy quyển &LTCu;ốn Theo Chiều Gió> kia có bản cứng rất dày, lại không chia ra từng tập nhỏ, giá niêm yết là hai trăm nghìn tinh tệ.
Thế là 0496 thẳng tay cầm luôn hai quyển, một quyển về đọc, quyển còn lại về cất.
Trước đó cô ta mới đọc thử đoạn đầu thôi, còn rất nhiều nội dung bên trong chưa hiểu hết, chẳng qua chữ viết bên trong rất rõ ràng, mô tả cũng rành mạch, các nhân vật đều rất thú vị, khiến người ta muốn ngừng mà không ngừng lại được.
Chỉ riêng hai quyển
Lúc quét quang não trả tiền, cai ngục phú bà 0496 còn chẳng thèm chớp mắt lấy một cái.
Cô ta mua quá nhiều khiến giá sách trong tiệm trở nên trống hoác nên hoạt động đổi túi đựng sách lấy sách mới không thể ứng dụng được nữa.
Lộ Dao bèn thương lượng với cô ta miễn phí một quyển &LTCu;ốn Theo Chiều Gió>.
Nghe bà chủ đưa ra lời đề nghị to gan này, hệ thống hiện thực hóa ước mơ lập tức bùng nổ trong đầu cô.
Hai trăm nghìn đấy trời ơi!
Chỉ là 0496 từ chối.
0496: "Không cần miễn phí cho tôi đâu. Dựa theo quy tắc của hoạt động thì tôi có thể đổi một quyển sách mới mà. Tôi muốn đổi quyển sách tranh thực vật cô vừa đọc kia, như vậy có được không?"
Lộ Dao hơi sửng sốt chốc lát rồi chợt cười rộ lên: "Tất nhiên là được rồi."
Nói xong, cô mở ngăn kéo lấy quyển sách tranh thực vật vừa cất vào chưa lâu ra đưa cho cô ta: "Đọc không hiểu cũng không sao hả?"
0496 lắc đầu: "Tranh bên trong cũng rất thú vị."
...
Ban ngày rất dài trên đảo Quán cuối cùng cũng trôi qua được một nửa. Đến giờ nghỉ trưa, rõ ràng là khách tới tiệm sách nhiều hơn thời gian nghỉ giữa buổi sáng.
Cặp anh em sinh đôi kết bạn với Del và Carney cùng đi vào tiệm sách. Khê còn cực kỳ hoạt bát chào hỏi bà chủ nữa.
Bọn họ đi xuyên qua sảnh lớn, vừa tìm được sách mới trên giá đã không chờ được nữa mà lật ra đọc luôn.
Sự chú ý của Carney bị quyển sách dày nhất trên giá thu hút. Sách càng dày càng có thể giết thời gian, nhất là buổi tối. Anh ta không dám tưởng tượng có một quyển sách dày cộp như vậy mình sẽ hạnh phúc biết nhường nào.
Carney vừa ảo tưởng đến cảnh mình vui vẻ đọc sách giữa đêm khuya trong phòng giam vừa quen cửa quen nẻo lật ra mặt sau xem giá.
Giá niêm yết: Hai trăm nghìn tinh tệ.
Carney giơ tay lên dụi đôi mắt máy móc của mình thật mạnh, có điều hoa mắt là chuyện không thể nào xảy ra với người máy được.
Quyển sách này tận hai trăm nghìn tinh tệ, má ơi ăn thịt người!
Lúc này Del đã mở sách ra đọc rồi.
Carney nhích tới gần anh ta rồi hỏi: "Xem giá chưa?"
Del: "Hở?"
Carney chọc cùi chỏ vào người anh ta: "Mau xem đi!"
Del nghe lời lật ra mặt sau rồi chìm vào im lặng.
Carney: "... Trên đời còn gì mà Carney này chưa từng thấy nữa đâu. Đây thật sự là lần đầu tiên tôi gặp được một thương nhân tinh tế hiểm độc như vậy. Sao bà chủ chưa vào nhà giam vậy? Tại sao? Ông trời bất công!"
Lộ Dao đi tới bổ sung hàng hóa lại tình cờ nghe thấy câu phỉ nhổ cực kỳ chân thành này. Cô không nhịn được mà chen vào một câu: "Chẳng phải tôi đang ở nhà giam đây rồi à?"
Carney: "..."
Bà chủ không chỉ ngang nhiên làm mà còn ngang nhiên thừa nhận nữa.
...
Bổ sung hàng hóa xong, Lộ Dao quay trở lại quầy thu ngân và chuyển sang chế độ AI phục vụ.
Không lâu sau đó, cặp anh em sinh đôi kia đi tới thanh toán.
Khê mua một bộ &LTT;ây Du Ký>, Viên mua quyển &LTGi;ết con chim nhại> vừa được Lộ Dao đặt lên giá.
Hai anh em thanh toán hai lần, mỗi quyển sách được đựng trong một cái túi riêng nhưng đều là Viên trả tiền cả.
Lúc quét quang não, đột nhiên Viên khom người nhích lại gần Lộ Dao.
Đôi mắt máy móc của Viên thấy rõ vì mình đến gần mà vẻ cảnh giác bỗng dâng trào dưới đáy mắt bà chủ, có điều chỉ trong chớp mắt sau nó đã biến mất.
Sau khi lắng nghe đề nghị của anh ta, Lộ Dao không khỏi nghi ngờ.
Gần như chỉ trong tích tắc Lộ Dao đã hiểu ra mục đích của anh ta. Cô chậm rãi gật đầu: "Chờ đến khi hai người tích đủ hai mươi cái túi, cửa hàng có thể cung cấp phần thưởng đặc biệt cho anh."
Viên hơi sững sờ. Anh ta chỉ hỏi dò thử xem có thể đổi hai mươi túi đựng sách lấy những vật phẩm khác ngoài sách hay không, ví dụ như cái thứ được gọi là gia vị kia, không ngờ lại thuận lợi như vậy.
Hơn nữa bà chủ còn nói là phần thưởng đặc biệt nữa, nghe có vẻ như ưu đãi nào đó ấy.



Bạn cần đăng nhập để bình luận