Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 1219 -



Chương 1219 -



Tốp nhân viên này đều đang trong thời gian thử việc, nhận được công cụ làm việc cũng chưa được sử dụng chính thức lần nào.Thật ra họ cũng giống khách hàng, hết sức tò mò với nhẫn không gian.Sử dụng nhẫn không gian chỉ là khởi đầu, ngay sau đó họ còn muốn sử dụng truyền tống trận ma pháp riêng của khu phố thương mại đến thẳng thành phố Ngọc Hành.Trước đó, Lộ Dao đã sử dụng chìa khóa thời không đến từng thành phố, bí mật xây truyền tống trận ma pháp ở khu vực trọng điểm có tình hình giao thông thuận lợi và nền kinh tế phát triển, nhân viên của phòng vận chuyển có nhẫn là có thể xuyên qua tùy ý.Nhân viên thử việc của phòng vận chuyển đều đã đi truyền tống trận rồi, đó là một phần thi về tố chất con người.Giống như có người sẽ chóng mặt khi tiếp xúc với hình ảnh 3D, thì cũng có người chóng mặt trong truyền tống trận, nhân viên không thể thích ứng với truyền tống trận đã bị đánh rớt từ trước rồi.Dù gì đây cũng là công việc chính thức, còn làm chung với bà chủ nữa nên có sao thì năm nhân viên của tiểu đội Ngọc Hành cũng thấy hơi kích động.Từ thành phố Dao Quang đến thành phố Ngọc Hành, đi tàu cao tốc nhanh cũng tám tiếng, sử dụng truyền tống trận chỉ mất vài giây.Lộ Dao lắp tất cả truyền tống trận ở vùng ngoại ô hẻo lánh, không có camera giám sát, khi cô và tiểu đội Ngọc Hành đến nơi thì lấy xe ba bánh chuyên dùng để giao hàng trong nhẫn trữ vật ra, rồi chậm rãi chạy vào thành phố....Lúc này, Nghiêm Nghị đang cúi đầu lén xem điện thoại.Chiếc nhẫn không gian cậu ấy mua trong lúc nhất thời kích động, vậy mà đã gửi hàng đi rồi.Đột nhiên, một cái đầu thò qua từ ngay bên cạnh, tò mò cúi xuống: “Nghiêm Nghị, cậu đang xem gì vậy?”Nghiêm Nghị giật mình, muốn tắt màn hình đã không kịp nữa, bạn cùng bàn ồn ào đã nhìn thấy giao diện trên màn hình, thậm chí còn nhanh chóng đè cổ tay cậu ấy lại, đọc từng câu từng chữ lên: “Chỉ có người được chọn mới có thể xem được... Hahaha, cười chết tôi!!!”Khi tiết tự học buổi tối đầu tiên bắt đầu, hầu hết học sinh nam trong lớp đều đã biết Nghiêm Nghị bỏ bảy trăm đồng ra mua một chiếc nhẫn không gian trên mạng.Lúc tan tiết tự học buổi tối đầu tiên, gần như cả lớp đều biết chuyện này, ánh mắt đánh giá, tiếng bàn tán xì xầm và tiếng cười thấp thoáng khiến Nghiêm Nghị chẳng ngẩng nổi đầu.Như ngồi trên đống lửa trải qua giờ tự học buổi tối, Nghiêm Nghị vội vàng dọn dẹp sách vở chạy ra khỏi lớp.Cậu ấy muốn lén lút hủy đơn hàng đó tận mấy lần nhưng giao diện vận chuyển hiển thị hàng đã gửi đi từ thành phố Dao Quang.Cũng không phải không thể trả, dù sao cũng đã gửi đi rồi, cậu ấy cũng muốn xem thử rốt cuộc thứ được gửi đi là gì....Lộ Dao và tiểu đội Ngọc Hành không giao kiện hàng mở hàng quý báo kia đến tay khách hàng luôn mà chạy xe dạo khắp thành phố cả ngày, thuê một nhà kho xây trạm, rồi lại xây một vài điểm truyền tống trận ở khu vực đông dân.Hai ngày sau, một nhân viên của tiểu đội Ngọc Hành giao kiện hàng đến tay Nghiêm Nghị.Buổi trưa tan học, Nghiêm Nghị vừa về đến dưới lầu nhà thuê thì có một anh trai mặc đồng phục màu đen đi về phía cậu ấy, đưa cho cậu ấy một kiện hàng.Trên tem vận chuyển không có bất kỳ thông tin gì, chỉ có một mã QR cần quét.Nghiêm Nghị vào tới nhà, ăn vội hai miếng cơm rồi về phòng đóng chặt cửa, bắt đầu nghiên cứu kiện hàng đó.Như nhân viên giao hàng nói, dao kéo không thể phá bề mặt của kiện hàng, cầm điện thoại lên quét mã trên tem vận chuyển thì cứ như mật khẩu chính xác, chiếc hộp màu đen kỳ lạ từ từ mở ra.Trong nhung tơ màu đen, có một chiếc nhẫn tròn đơn sơ nằm trong đó.Nghiêm Nghị chớp mắt thật mạnh, đừng thấy thứ này đơn giản, nhưng khi cầm trong tay thật sự giống hệt hàng thật.Chiếc nhẫn này không cần chọn kích cỡ, nghe nói là đeo vào tay sẽ tự động điều chỉnh theo kích cỡ của ngón tay người đeo.Nghiêm Nghị vô thức nuốt nước bọt, lấy chiếc nhẫn ra, xúc cảm mát lạnh, giơ lên cửa sổ ngắm kỹ một hồi rồi từ từ đeo vào ngón trỏ tay trái.Không biết làm từ chất liệu gì mà cảm nhận vật thật của chiếc nhẫn thật sự không tệ, chỉ tiếc là có xinh đẹp cách mấy thì cũng không thể sở hữu chức năng như mong đợi của cậu ấy.Lúc nghĩ như vậy, chiếc nhẫn được cậu ấy đẩy tới gốc ngón tay.Vòng ánh bạc chính giữa thân nhẫn như được hấp thu năng lượng, ánh sáng bạc chậm rãi lóe lên chạy một vòng, chính thức kích hoạt.Nghiêm Nghị trợn tròn mắt: “Á!!! Đù!!!”



Bạn cần đăng nhập để bình luận