Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 520 - Má ơi! Giá tăng gấp đôi luôn rồi! 1



Chương 520 - Má ơi! Giá tăng gấp đôi luôn rồi! 1




Má ơi! Giá tăng gấp đôi luôn rồi! 1
Lộ Dao cười: "Thật ra vẫn có chút thay đổi, chỉ là nhìn từ bên ngoài thì không rõ thôi."
Phó Trì: "Như vậy cũng đúng. Hiếm khi tôi có cơ hội quay lại đây, chờ quay xong quảng cáo rồi tôi sẽ dành thời gian đi thăm thú."
Hai trợ lý đứng ngoài cửa khách sạn suối nước nóng chứ không đi vào.
Chiều nay tự nhiên sếp Phó bảo đặt vé máy bay, hai người bọn họ cũng rất khó hiểu, tưởng là ông cụ Phó ở nhà xảy ra chuyện gì. Không ngờ máy bay vừa hạ cánh, đạo diễn Phó đã gọi điện cho về nhà báo cáo hành trình, còn nói không thể về ăn cơm rồi chạy thẳng về công ty lấy đồ.
Mãi đến đêm khuya sếp Phó mới thông báo cho bọn họ chuẩn bị để ra ngoài.
Ba người lái xe đi càng ngày càng xa trung tâm, ra ngoại ô rồi lại rẽ vào đây.
Một khu phố hoang vắng chẳng có ai xuất hiện trước mắt. Lúc đang đi trên quốc lộ thì không thấy gì, đến khi vào đây rồi hai trợ lý mới phát hiện ra hai bên có đèn đường, trong cửa hàng cũng có bóng người.
Nghe giọng điệu sếp Phó thì có vẻ như anh ta quen biết bà chủ cửa hàng này.
Lúc bọn họ tới không còn sớm nữa nên chỉ còn rạp chiếu phim và quán Internet Cafe có tính chất đặc thù ra thì phần lớn các cửa hàng đều đã đóng cửa.
Khách sạn suối nước nóng có nhân viên trực đêm nhưng giờ này khách cũng đã vào phòng nghỉ cả rồi.
Hai trợ lý nhón chân lên dõi mắt nhìn vào trong cũng chỉ thấy được nội thất trang trí bằng đồ chơi trẻ con của khách sạn, không thấy người tí hon chỉ lớn bằng ngón tay cái, cũng không biết bên trong có suối nước nóng.
Lộ Dao trò chuyện với Phó Trì đôi câu rồi lướt qua anh ta đi ra ngoài: "Đi thôi, chúng ta quay quảng cáo cái đã rồi tính."
Phó Trì xoay người đuổi theo: "Quay ở cửa hàng nào vậy?"
Lộ Dao: "Sản phẩm lần này khá đặc biệt nên chúng ta sẽ tới quán Internet Cafe quay."
Phó Trì cười: "Sản phẩm ở đây có cái nào không đặc biệt đâu chứ?"
Lộ Dao: "Đạo diễn Phó đừng nói vậy chứ, lát nữa đến nơi rồi chắc anh phải chuẩn bị tâm lý trước đấy. Quán Internet Cafe nhà chúng tôi chẳng khác gì sở thú."
Phó Trì: "Trước đây tôi từng thấy trên Quảng trường VIP rồi, cũng đã quen với hình ảnh của Hùng An An, Tù Ngọc và nhóc Đương Khang. Đúng rồi, trên xe còn có ít đồ tôi mua cho mấy đứa nhóc."
Lộ Dao: "Thế để tôi đi lấy cùng, lấy trong một lần luôn khỏi phải qua qua lại lại nhiều lần mất công."
Mấy cái rương màu đen chất thành đống trong chiếc xe van màu trắng. Phó Trì bảo đó là thiết bị quay chụp, mấy đạo cụ như phông màn, tấm hắt sáng,... Tóm lại toàn là các thiết bị chuyên nghiệp.
Trong góc có một hộp giấy rõ ràng là khác biệt hoàn toàn với đống đồ đắt tiền trong xe. Trong đó có búp bê Barbie, xe đua đồ chơi, mấy bộ đồ chơi gia đình trẻ em yêu thích, còn có cả một thùng blind box nữa.
Lộ Dao: "... Này nhiều quá rồi."
Lộ Dao không dám nói với Phó Trì rằng có thể những món đồ chơi này không thể tồn tại quá một phút trong tay mấy đứa nhóc nghịch như quỷ ở quán Internet Cafe.
Hai trợ lý đi theo phía sau không hiểu ý của Phó Trì và Lộ Dao là gì. Bọn họ đang chuẩn bị tiến lên bê đồ giúp thì chợt tận mắt chứng kiến cảnh từng thùng dụng cụ và đồ chơi lần lượt biến mất một cách vô căn cứ sau khi Lộ Dao chạm vào.
Trợ lý số một cứng người, cố gắng chớp mắt thật mạnh mấy cái.
Trợ lý số hai sửng sốt chốc lát rồi điên cuồng dụi mắt, tưởng mình thấy ảo giác.
Lộ Dao: "Chẳng phải hai người bọn họ đã ký thỏa thuận giữ bí mật rồi à?"
Phó Trì: "Đã ký nhưng tôi không nói chuyện trong khu phố cho bọn họ nghe. Giải thích hết thì phiền quá nên tôi nghĩ dẫn bọn họ tới đây một lần là hiểu ngay thôi."
Trợ lý số một & trợ lý số hai: "..."
Chúng tôi hoảng lắm đấy sếp Phó, anh nói hay quá ha.
Lộ Dao quay đầu lại nhìn hai trợ lý rõ ràng là đang rất bối rối sau đuôi xe: "Hai người đừng sợ, từ từ rồi quen thôi ấy mà."
Đến cửa quán Internet Cafe, Lộ Dao lại nhắc thêm lần nữa: "Khách hàng trong quán hơi cá tính chút, mọi người đừng sợ nhé. Ờm... Ba người cứ coi như là mình đang đi xem triển lãm truyện tranh đi."
Trợ lý: "..."
Bên trong quán Internet Cafe chật ních khách. Có tu sĩ mặc đạo bào, có Yêu tộc vẫn còn giữ một bộ phận nguyên hình, có Ma tộc tính cách hào sảng, Quỷ tộc yên tĩnh trầm lặng, thỉnh thoảng lại có mấy người bình thường giản dị lọt thỏm giữa các vị khách đủ loại hình thù quái dị này.
Sau khi Đại hội Tiên Ma kết thúc, quán Internet Cafe vượt thời không ở đại lục Phù Thế trở nên cực kỳ nổi tiếng trong lục giới, ngày nào cũng tiếp đón khách hàng từ bốn phương tám hướng nghe danh tìm tới.
Tháng này Trình Diệp làm ca đêm. Thấy Lộ Dao tới, anh ta lập tức đứng dậy chào hỏi.
Tai của mấy đứa nhóc đang chơi trong phòng nghỉ cực kỳ thính, vừa nghe tiếng đã chạy ào ra đây.
Hùng An An là đứa chạy đầu tiên, xẹt một phát đến bên chân Lộ Dao rồi ôm chặt chân cô ngửa đầu lên nói: "Lộ Dao, chơi bịt mắt bắt dê với bọn ta đi."
Hùng An An biết nhân viên quán Internet Cafe thích hình thú của mình hơn nên bình thường ở trong quán nó sẽ không hóa thành hình người.
Vì vậy, cảnh tượng hiện ra trước mắt Phó Trì và hai cậu trợ lý là một con gấu trúc con đột nhiên nhảy từ sau quầy bar ra, vèo một cái vọt qua đây rồi ôm chặt chân Lộ Dao, làm nũng thì không vấn đề gì, quan trọng là nó nói tiếng người.



Bạn cần đăng nhập để bình luận