Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 782 - Trình độ nghiệp vụ trị giá hai mươi thỏi vàng 1



Chương 782 - Trình độ nghiệp vụ trị giá hai mươi thỏi vàng 1




Trình độ nghiệp vụ trị giá hai mươi thỏi vàng 1
Toàn tiểu đội Lý Túy gồm hai mươi mốt người, lúc quay về từ thành phố Cao Thăng có ba chiếc xe tải lớn và ba chiếc xe Van.
Xe tải chở toàn là vật liệu và máy móc cỡ lớn nên tốc độ khá chậm, một chiếc bị tụt lại sau chiếc xe Van. Khoang sau của ba chiếc xe Van đựng toàn lương thực, ghế trước là chỗ cho mọi người ngồi.
Trước khi xuất phát, tiểu đội Lộ Dao chia thành hai chi đội.
Lục Minh Tiêu dẫn Khang Khang ngồi chiếc xe Van đầu tiên trong hàng để tiện quan sát tình hình đường đi.
Lộ Dao thấy xe tải lớn khá cao, tầm nhìn tốt hơn, thấy được khá xa nên ngồi xe tải đầu tiên sau xe Van với Hùng An An.
Lý Túy ngồi trong xe Van đầu đoàn với Lục Minh Tiêu và Khang Khang, nghe tài xế báo cáo tình hình đường đi bất ổn, anh ấy lập tức giơ tay cầm đèn mỏ chiếu ra ngoài cửa sổ xe, trông thấy zombie đông nghịt ùa đến như nước lũ thì da đầu tê rần, lẩm bẩm: “Sao đông vậy chứ?”
Con đường này họ đi qua đi lại ít nhất là ba lần nhưng chưa từng gặp zombie số lượng lớn thế này.
Vốn dĩ lần này tốn số vàng lớn nhờ nhân viên chạy vặt, ý là muốn bỏ ít tiền mua sự yên tâm. Vì lô thiết bị máy móc này rất quan trọng cho sự phát triển của cơ sở hạ tầng, Lý Túy sợ có sơ suất. Với lại vàng cũng không phải vật hiếm có gì với họ cả, ngoại trừ dùng để mua dịch vụ chạy vặt ra thì ngày thường chẳng hề dùng tới, không thể ăn cũng không thể mặc, dù có đem cả thùng ra để đổi lấy một sự bảo vệ quay về căn cứ, anh ấy cũng không thấy xót.
Nhưng mà —
Quy mô lần zombie bạo động này không giống bình thường, ánh sáng mạnh hắt qua, chùm sáng chiếu ra ít nhất là bốn năm chục mét, zombie chi chít đang đồng loạt vồ đến nơi họ đang ở.
Phía cuối đoàn xe, Sở Lê hạ cửa sổ xe xuống thò người ra ngoài.
Trên đường phía sau cũng đã có zombie xuất hiện, chúng đang bước đi loạng choạng, phát ra tiếng gầm gừ khàn đặc khó nghe.
Không phải là một hai con mà chúng như đám trâu rừng trên đồng hoang, không ngừng ào ra càng ngày càng đông từ dưới bóng cây, sau bảng tên đường bị bỏ phế, trong cống nước khô cạn.
Đường đi và đường về đều đã bị chặn kín rồi, Lý Túy và đội viên trên xe lòng đầy sợ hãi.
Dù họ có nhân viên chạy vặt, e là hôm nay cũng khó mà thoát nạn.
Không phải họ khinh thường nhân viên chạy vặt mà là hiện thực quá tuyệt vọng.
Trong bốn nhân viên chạy vặt chỉ có hai người trưởng thành, hai đứa bé còn lại còn là lần đầu chạy vặt, dù bà chủ và anh trai tóc bạch kim có năng lực siêu phàm đi chăng nữa thì e là cũng sẽ khó nhằn khi đối mặt với đợt zombie bạo động khổng lồ như này.
Zombie bạo động đã bao vây đoàn xe, không lâu nữa là họ cũng không thể xuống xe nốt. Mà cho dù lúc này có cuống quít xuống xe thì chẳng qua cũng chỉ là chủ động dâng mình vào đám zombie thôi.
Họ đã không còn lối thoát nào nữa rồi.
Đội viên của tiểu đội Lý Túy không hẹn mà cùng nhớ về mấy hôm trước, họ đã thấy một đoàn xe ở thành phố Cao Thăng.
Sau khi mấy chiếc xe Van ấy bị zombie bạo động vây lấy thì chưa đến nửa tiếng, người trong xe đã như trâu bò gia súc bị zombie hung tợn chia nhau ăn sạch.
Tiếng hét thảm thiết ngày ấy phảng phất như vẫn còn vang bên tai, mùi máu tanh cũng không biết từ đâu bay đến.
Lúc ấy họ cũng tuyệt vọng thế này nhỉ!!!
Trên xe tải, Lộ Dao bắt đầu trao đổi với hệ thống hiện thực hóa ước mơ: [Nơi này đã ra khỏi phạm vi phủ sóng của mạng lưới nguyện lực rồi, chuyện liên lạc nhờ vào cậu.]
Lúc này hệ thống lại bắt đầu tỏ ra lạnh lùng như bên trong ấm áp: [Loại chuyện này dù không có mạng lưới nguyện lực, cô cũng có thể làm được mà nhỉ?]
Lộ Dao: [Tôi muốn đánh nhau, không thể phân tâm. Cậu giúp tôi thì tôi mới có thể yên tâm.]
Hệ thống hiện thực hóa ước mơ im lặng mấy giây rồi như không tình nguyện: [Vậy được rồi.]
Tiểu đội Lộ Dao đeo máy truyền tin đồng bộ của cửa hàng, họ đã vượt ra sự giám sát của hệ thống chạy vặt, lúc này chỉ có thể liên lạc nhờ vào năng lực của hệ thống.
Trong số các đội viên e là chỉ có Lục Minh Tiêu có thể quan sát ra sự khác biệt trong đó, An An và Khang Khang chỉ nghĩ là đồ dùng vẫn vận hành bình thường.
Máy truyền tin tự động chuyển vào kênh nhiều người, Lộ Dao ấn vào lỗ tai nói chuyện: “An An và Khang Khang chia phù chú lúc trước chúng ta đã chuẩn bị sẵn cho khách, Khang Khang phụ trách xe Van, An An ở đằng sau phụ trách ba chiếc xe tải. Đêm nay tình hình đặc thù nên chị cho phép các em sử dụng pháp thuật. Nhưng nhiệm vụ chủ yếu của An An và Khang Khang là bảo vệ khách hàng và hàng hóa, đừng rời khỏi đoàn xe quá xa.”



Bạn cần đăng nhập để bình luận