Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 1195 -



Chương 1195 -



Lúc đó Lộ Dao chỉ xem đây như một câu chuyện phiếm nghe qua rồi thôi, nhưng không biết vì sao đột nhiên nhớ lại chuyện đó thì lại liên tưởng đến bà cụ Đường.Con người có thể lựa chọn kết thúc sinh mạng của mình bất cứ lúc nào.Thật ra Lộ Dao đã từng gặp rất nhiều người như thế.Chẳng qua trước đây đa phần đều là người trẻ nên cô luôn cố gắng hết sức để nói với họ rằng cuộc đời vẫn còn hy vọng, tất cả vẫn có thể thay đổi được.Do họ còn trẻ, còn khỏe, còn có thời gian.Nhưng nếu như đổi lại là một ông cụ bà cụ đã gần đất xa trời, họ đã trải qua hết mọi đắng cay ngọt bùi của thế gian này thì cô nên an ủi họ bằng cách nào đây?Làm như tên bác sĩ thú ý độc ác đó, nói với họ rằng cuộc đời này vẫn còn hy vọng, mong họ cố gắng sống tiếp sao?Không, đây không phải là Lộ Dao muốn.Vậy chiều theo ý của bọn họ, giúp họ giải thoát sao?Những chuyện như thế vốn không cần người khác giúp đỡ, cũng không cần thần linh bố thí.Vào lúc mà con người ta thật sự muốn chết thì tự nhiên sẽ chết được thôi.So với việc lựa chọn cái chết thì việc tiếp tục sống trong cảnh cùng đường bí lối cần nhiều dũng khí hơn.Những người già trong thị trấn Đồng Hoa này không thiếu dũng khí để lựa chọn cái chết.Nhưng cho dù chọn cái chết hay tiếp tục sống thì mọi thứ chỉ cũng chỉ trôi đi một cách tuyệt vọng mà thôi, đây mới chính là điểm mà Lộ Dao không đành lòng nhìn thấy.Nữ thần Thâm Uyên luôn ra ám thị nhưng Lộ Dao lại cảm thấy việc “thành thần” không phải là nguyện vọng của minh.Mặc dù cô đã mất đi những ký ức quan trọng nhưng cô luôn cảm thấy có lẽ những chuyện mà cô muốn làm thú vị hơn so với việc “thành thần”.Khi đối mặt với cuộc thử thách của Vùng đất vô thần, Lộ Dao vừa không muốn làm tên bác sĩ thú y ác độc đó để kéo dài thứ hy vọng giả tạo cho những linh hồn tuyệt vọng kia, cũng không muốn phí công ngồi lắc những con xúc xắc như nữ thần Vận Mệnh.Thứ cô muốn là một kết quả chính xác, là thứ mà có thể nắm chắc được trong lòng bàn tay.Có thể kết quả này sẽ không được mọi người đón nhận, nhưng cô không quản được nhiều chuyện như thế, đồng thời cô cũng không muốn quản.Cô muốn tìm đến sự bình lặng trong tâm hồn, muốn tìm thấy một khả năng mới, chưa từng xuất hiện trong thế giới không có hy vọng này.Cho dù trước giờ chưa có ai làm như thế nhưng chỉ cần cô tìm ra được, cho dù là nhận hết mọi sự chỉ trích thì cô cũng sẽ kiên định với lựa chọn của mình.Đi rồi lại dừng vài lần, Lộ Dang ngẩng đầu lên nhìn ánh trăng sáng đang nằm lơ lửng giữa bầu trời đêm, sau đó ánh mắt từ từ dời đi, cô lại thấy cây đào cong quẹo ban sáng.Ánh trăng dịu dàng, cây đào và bóng đêm như hòa tan vào nhau, phác họa lên một bóng hình đáng sợ.Suy nghĩ của Lộ Dao lập tức bị chiếm lấy.Cô đã nắm được linh cảm lóe lên vào ban sáng rồi.Lộ Dao về đến nhà, sau khi rửa mặt xong hết thì trốn vào phòng, đeo tai nghe chống ồn lên rồi ngủ một giấc thật ngon.Tối hôm đó cô không nghe thấy tiếng rên rỉ bên ngoài cửa nữa.Sáng sớm hôm sau Lộ Dao thức dậy rất sớm.Chưa kịp ăn sáng là đã kéo Yến Quy, Hoa Li ra ruộng với mình rồi.Lộ Dao đứng trên mảnh ruộng quan sát rất lâu, cứ đứng đó nhìn hoa màu, cây ớt, đậu cô ve, cà tím, dưa leo, thậm chí là cỏ dại mọc trên bờ ruộng hay một bụi me đất lớn đang ẩn mình dưới bóng râm.Lúc mặt trời lên cao, ánh mặt trời dần chói chang thì Lộ Dao mới chịu về nhà.Lúc ra ngoài cô đi tay không, không hề cầm theo dụng cụ làm nông gì cả, nhưng lúc về đến nhà thì trong tay lại có một cây mầm cà tím, một bó me đất còn dính cả rễ.Lộ Dao gọi Tinh Đường tìm vài cái chậu có thể trồng được hoa, cô muốn lập tức trồng những mầm cây, hoa non mà mình mới mang về.Lộ Dao mệt mỏi cả một buổi sáng, vừa về đến nhà là chỉ muốn tắm rửa rồi bắt đầu ăn cơm thôi, ăn cơm xong thì bắt trồng rau, trồng hoa.Vốn Tinh Đường còn muốn giúp một tay nhưng đã bị Lộ Dao ngăn lại.Lộ Dao nói một cách vô cùng trịnh trọng: “Số mầm cây này chỉ có thể do tôi trồng mà thôi.”Tinh Đường không hiểu nhưng cô ấy luôn nghe theo mệnh lệnh của chủ nhân một cách vô điều kiện.Cô ấy cũng không rời khỏi đó mà đứng cách Lộ Dao khoảng nửa mét, chăm chú quan sát từng hành động của cô.Lộ Dao cũng không làm việc gì đặc biệt cả, cô chỉ đặt hai mầm cây mà mình vừa mới mang về vào chậu để trồng như bình thường thôi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận