Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 404 - Các tiền bối lớn hội ngộ ở quán net nhỏ 1



Chương 404 - Các tiền bối lớn hội ngộ ở quán net nhỏ 1




Các tiền bối lớn hội ngộ ở quán net nhỏ 1
Cái đầu nhỏ kẹt trong vỏ trứng linh hoạt xoay hai vòng, lại nhìn chằm chằm vào Lộ Dao kêu một tiếng.
Kêu chíp chíp giống hệt chim non bình thường, non nớt và ngắt quãng.
Lông trên đầu nó ướt nhẹp, phần chân lông màu xám rồi chuyển sang đỏ sậm, chóp lông vừa cam vừa vàng, miệng ngắn có màu vàng tươi, hơi nhọn, trông như gà con.
Lộ Dao: “Đây là linh thú gì vậy?”
Kim Hoài Trần nhíu mày: “Giống phượng hoàng, nhưng lạ lắm.”
Thần điểu phượng hoàng hiếm thấy, chưa từng xuất hiện ở Ngự Thú tông trong vòng một trăm năm nay. Nhưng sẽ không có chuyện đệ tử của Ngự Thú tông lại không nhận ra trứng phượng hoàng, trước giờ Kim Hoài Trần chưa từng nghĩ quả trứng kia là trứng phượng hoàng.
Tên này gom được chút sức bèn rụt đầu về, bắt đầu gặm mép vỏ trứng vỡ ra từng tí.
Khoảng năm phút sau, nó bò chậm rì ra khỏi vỏ trứng, để lộ ra đôi cánh trụi lủi, há to miệng kêu như đang đòi ăn.
Lộ Dao hơi sốt ruột, muốn lấy cho nó chút đồ ăn: “Phải đút sao đây?”
Sắc mặt Kim Hoài Trần hơi nghiêm trọng, không trả lời Lộ Dao.
Lúc này đây, tên này đã bò ra khỏi vỏ trứng hoàn toàn, kéo ra một cái đuôi rồng đen láy phủ đầy vảy mỏng ti li.
Đầu phượng, thân thú, đuôi rồng, còn có đôi cánh và bốn chân.
Kim Hoài Trần và bé nhân sâm cũng không biết giống loài của con linh thú này.
Lộ Dao pha bột sữa dê bằng nước ấm, lại cho thêm bột gạo để sữa đặc rồi đút cho nó ăn.
Đút hai đĩa bằng đĩa ăn của nhóc Đương Khang, nó mới ăn no, đang co người trong ổ mơ màng muốn ngủ. Mỗi lần sắp ngủ lại bật mạnh dậy vung vẩy cái đầu nhìn Lộ Dao một cái.
Lộ Dao lấy một tấm chăn đắp lên nó: “Ngủ đi, không sao.”
Cuối cùng nhóc ấy cũng yên tâm nhắm mắt lại.
Chờ nó ngủ, Lộ Dao lại rải vài linh thạch vào ổ, đứng dậy đi ra cửa với Kim Hoài Trần và bé nhân sâm.
Hình như họ có chuyện muốn nói.
Khoảnh khắc cửa phòng khép lại, nhóc kỳ lạ nằm trong ổ mở mắt ra, đuôi cuộn lấy linh thạch được rải bên mép, quét hết vào trong ổ ôm lấy chúng.
Chú ý thấy nhóc Đương Khang yếu ớt kế bên, nó nhặt một viên nhỏ nhất trong đống linh thạch quăng dưới bụng nhóc Đương Khang.
Nhóc Đương Khang hừ hừ một tiếng, ôm viên linh thạch kia ngủ thiếp đi.
Nhóc kỳ lạ ôm chặt linh thạch trong ổ nhưng không ngủ mà thò đầu nhìn ra cửa.
Bên ngoài, vẻ mặt Kim Hoài Trần nghiêm túc: “E là nó không phải linh thú, mà là một loài hung thú nào đó.”
Bé nhân sâm cũng cúi đầu, vô cùng áy náy: “Lộ Dao, xin lỗi, ta còn tưởng là một quả trứng tốt.”
Lộ Dao: “Xác định nó là hung thú bằng cách nào?”
Bé nhân sâm lắc đầu: “Ta không biết, nhưng hơi thở trên người nó hung ác lại bá đạo, linh sủng non mới chào đời tuyệt nhiên không phải thế.”
Kim Hoài Trần: “Ta cũng chưa từng gặp loài thú non thế này, không thể xác định được giống loài của nó. Nếu bẩm sinh đã thế thì còn có một khả năng, đó là có vài loài thú vì tránh thiên địch, lúc nhỏ sẽ giả làm động vật khác, nhưng dáng vẻ của nó... Thật sự kỳ dị.”
Lộ Dao hiểu hàm ý trong lời họ nói, cô suy ngẫm một lát: “Để tôi nghĩ thêm vài ngày.”
Kim Hoài Trần hiểu suy nghĩ lúc này của Lộ Dao, đây gần giống với tình trạng của con khổng tước xanh đầu tiên do hắn chăm sóc chào đời năm ấy. Dù gì cũng là thú non tận tay mình ấp ra, không bỏ được cũng là chuyện thường tình.
Kim Hoài Trần: “Ngươi suy nghĩ xong có thể dùng Truyền Âm ngọc phù tìm ta, Ngự Thú tông tới xử lý nó.”
Lộ Dao hứa với hắn, nhưng không nói gì thêm.
...
Ngày thứ hai nhóc kỳ lạ chào đời, lông trên người đã khô, phồng cả lên trông như một quả cầu, nhưng lông trên cánh vẫn chưa mọc hết nên trông vừa trơ trụi và cũng rất buồn cười.
Nó rất dính Lộ Dao, tính tình quả thật hơi bá đạo tí xíu.
Ngày thường Lộ Dao bận rộn, thỉnh thoảng đến phòng nghỉ để nghỉ xả hơi, lúc cô thức dậy sẽ có một quả cầu lông to ấm áp trong lòng, đuôi cuộn chặt lấy cánh tay cô.
Nhiều khi Hùng An An thấy nhóc kỳ lạ dính Lộ Dao, lại ghen tức cũng muốn dính lấy cô.
Điều vô lý nhất là nhóc gấu trúc tinh sáu tuổi đánh không lại nhóc kỳ lạ mới sinh chưa được năm ngày, nhóc gấu trúc tinh bị đánh tới đáng thương chạy đi tìm Giảo Nương cáo trạng.
Giảo Nương dịu dàng an ủi nhóc gấu trúc tinh rồi lặng lẽ tăng nhiệm vụ tu luyện của cậu nhóc nặng thêm.
...
Thoáng cái, nhóc kỳ lạ ra đời được năm ngày.
Nó lớn nhanh lắm, lông màu xám đen thêm chút đỏ sẫm mọc dài ra phủ đầy người bao bọc cả đôi cánh, chỉ còn lại cái đuôi kỳ lạ kéo sau lưng.
Lộ Dao xem xét xong kiến nghị của Kim Hoài Trần, trước mắt vẫn chưa nhìn ra được giống loài của nhóc kỳ lạ, nhưng nếu cứ để mặc cho nó lớn lên lại khó bảo đảm rằng nó không phải hung thú.
Xuất phát từ trách nhiệm đối với cửa hàng, nhân viên và khách hàng, Lộ Dao cũng thấy mình cần phải làm rõ tình hình của nhóc kỳ lạ.
Trình Diệp đứng ở cửa: “Bà chủ, chuẩn bị xong rồi.”



Bạn cần đăng nhập để bình luận