Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 504 - Phòng ước gì được nấy 4



Chương 504 - Phòng ước gì được nấy 4




Phòng ước gì được nấy 4
K ngồi trước bàn điều khiển, chẳng làm gì cả, chỉ nhìn chằm chằm vào thời gian đếm ngược trên bảng điều khiển của chiếc vòng tay u linh đang đặt trên bàn làm việc.
5, 4, 3, 2, 1
Bảng điều khiển màu xám tro đột nhiên sáng lên, màu đỏ thẫm phủ kín toàn bộ bề mặt, sau đó vang lên một tiếng "bùm" rồi một hộp quà mạ vàng đế đen xuất hiện, trên chiếc nơ bướm còn có một đoá sen vàng quấn quanh nữa.
"Chúc mừng người dùng vòng tay u linh Quý Lâm Khải thuận lợi nhận được hộp tâm nguyện!"
"Có mở hộp tâm nguyện không?"
Quý Lâm Khải nhủ thầm trong lòng: "Có."
Hộp tâm nguyện mở ra, mấy miếng như mảnh ghép xếp hình đủ màu sắc bung lên rải rác giữa màn hình.
Mấy giây sau, chúng nó bắt đầu tự động trôi nổi ghép lại. Cùng lúc đó, một giọng thông báo máy móc không chút tình cảm cũng vang lên trong đầu Quý Lâm Khải.
"Quý Lâm Khải đã kích hoạt hộp tâm nguyện mang số thứ tự YLXT000001!"
"Quý Lâm Khải nhận được hệ thống chiến đấu là điều khiển súng ống."
"Năng lực: Điều khiển súng ống. Cấp bậc trước mắt: 1"
"Giải thích năng lực: Người nhận được năng lực này có thể tự lấy bản thân làm tâm điểm sau đó điều khiển tất cả súng ống trong phạm vi ba mét. Người nhận được năng lực này có thể sử dụng nguyện lực để chế tạo những khẩu súng đặc biệt và đạn nguyện lực. Đạn nguyện lực có khả năng tinh lọc cho người dị hoá từ cấp ba trở xuống trong phố U Linh. Chỉ số tinh lọc của đạn nguyên lực sẽ tăng lên theo cấp bậc của súng và cấp bậc năng lực."
Quý Lâm Khải nhìn chằm chằm miêu tả năng lực hồi lâu không nhúc nhích.
Phải chừng năm phút sau, mà cũng có thể là lâu hơn, anh ta mới nhẹ nhàng giơ tay lên nhấn nhấn ấn đường, cố gắng tiêu hoá thông tin mà mình vừa nhận được.
Hộp tâm nguyện này không lừa người ta. Nó thật sự đã cho anh ta năng lực phù hợp với khả năng của anh ta nhất.
Trước khi tới phố U Linh, Quý Lâm Khải là một người mê muội vũ khí, sở thích lớn nhất là sưu tầm đủ các loại mô hình súng ống.
Những mô hình kia đều là hàng cao cấp y chang đồ thật, chỉ là không thể lắp đạn thật vào sử dụng thôi, còn lại các linh kiện bên trong đều giống một khẩu súng thật.
Khi đó phần lớn thu nhập và tích góp của anh ta đều đổ vào mô hình súng ống cả nên cũng rất quen thuộc với cách lắp ráp và tháo rời súng.
Mấy tháng trước, một giọng nói bỗng nhiên xuất hiện trong đầu Quý Lâm Khải.
Sự tồn tại bí ẩn tự xưng là Thiên Não kia đã cho anh ta một ít kiến thức liên quan đến việc chế tạo súng ống, sau đó nói cho anh ta biết rằng bọn họ cần vũ khí.
Khi đó Thiên Não cũng có cung cấp nguyên liệu cho bọn họ. Mấy người bọn họ ẩn nấp trong khu phố phía Nam, dùng hai tháng trời để chuẩn bị sau đó phát động cuộc chiến giết thần kia.
Nhưng kết quả lại cực kỳ thảm khốc.
Sau lần đó, rất nhiều người biến mất, cuối cùng ngay cả giọng của Thiên Não cũng không còn xuất hiện trong đầu anh ta nữa.
Hình như trước khi biến mất Thiên Não còn lẩm bẩm một câu: "Thất bại, không trở về được nữa. Nếu như... Luôn cảm thấy có thể thắng."
Chỗ bị trống kia là một cái tên nhưng Quý Lâm Khải không nghe rõ.
Chẳng hiểu sao sau khi ràng buộc với hộp tâm nguyện qua vòng tay u linh và nhận được năng lực, Quý Lâm Khải đột nhiên nghĩ tới Thiên Não, cảm thấy thật sự rất giống nhau.
Sau này Quý Lâm Khải đã hồi tưởng về khoảng thời gian đó vô số lần. Anh ta cứ cảm thấy Thiên Não không phải một người nên cũng không thể nào là người mà anh ta đang nghĩ được.
Nhưng bây giờ chuyện này không quan trọng nữa. Quý Lâm Khải cố gắng bình tĩnh lại. Anh ta phải thí nghiệm năng lực mới này mới được.
Tiếc rằng khẩu Desert Eagle anh ta vừa làm ra lại đặt ở trụ sở chính mất rồi. Nghĩ đoạn, Quý Lâm Khải ngẩng đầu lên, tình cờ thấy có một người đang đứng ngoài buồng làm việc của mình. Đó là Hình Dũng, người vừa rồi mài lưỡi dao trong buồng số năm kia.
Hình Dũng và Quý Lâm Khải có quen biết ngoài đời. Hai người đều thích vũ khí, khác cái là Hình Dũng thích nghiên cứu vũ khí lạnh cổ đại, có điều anh ta cũng thích sưu tầm mô hình nên đã gặp Quý Lâm Khải mấy lần trong chợ đồ cũ, sau đó hai người kết bạn với nhau.
Không ngờ không lâu sau đó, cả hai người bọn họ lại cùng đi tới phố U Linh.
Quý Lâm Khải đứng dậy mở cửa.
Hình Dũng chỉ đứng bên ngoài chứ không đi vào: "Vừa rồi tôi ngước lên chợt nhìn thấy anh, còn tưởng nhận nhầm người nữa chứ. Tôi nhìn lại cẩn thận rồi mới xác nhận đúng là anh. Sao anh lại tới khu Bắc vậy?"
Sau khi tới phố U Linh, Quý Lâm Khải và Hình Dũng nhanh chóng tìm được nhau, có điều hai người ở hai khu phố khác nhau, sau đó Quý Lâm Khải vô cùng bận rộn vì tiếp xúc với Thiên Não nữa nên đã lâu rồi anh ta và Hình Dũng chưa gặp mặt.



Bạn cần đăng nhập để bình luận