Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 255 - Tên nhóc này bị bắt đến không đáng tiền 3



Chương 255 - Tên nhóc này bị bắt đến không đáng tiền 3




Tên nhóc này bị bắt đến không đáng tiền 3
Ánh sáng trắng chói lóa lóe qua trước mắt, Quán Trọng cố chịu không nhắm mắt lại. Tiếng nói chuyện rôm rả, tiếng lạch cạch kỳ lạ và mùi Yêu khí nồng nặc ập tới Quán Trọng, chờ khi khôi phục tinh thần, hắn ta đang đứng trong một căn phòng kỳ quặc.
Nơi này là nhân gian?
Quán Trọng không hiểu gì, sao khắp phòng toàn là Yêu tộc?
Những yêu kia không ai ngó ngàng đến hắn ta.
Họ ngồi trước bàn, trước mắt có một chiếc hộp đen kỳ lạ. Chúng yêu tập trung toàn bộ tinh thần nhìn chằm chằm vào chiếc hộp của mình, tay ấn bộp bộp, thỉnh thoảng miệng còn phun ra vài câu chửi bậy.
Rốt cuộc đây là đâu?
Lẽ nào khe hở ma khí kia là cái bẫy của Yêu tộc?
Quán Trọng xòe năm ngón tay ra, gom ma lực vào lòng bàn tay định đập nơi này, tiện thể đánh một trận với Yêu tộc, sau đó đến nhân gian.
Hắn ta còn chưa thi triển pháp thuật, cổ tay đã bị ấn lại.
Toàn Phong ở sau quầy bar thấy Quán Trọng đi vào từ khe hở ma khí, chỉ muốn xem thử phản ứng của tiểu tử này.
Tôn Thượng đồng ý yêu cầu của Lộ Dao đã dọa Toàn Phong sợ rớt cằm, hắn ta không ngờ cánh cửa này mới mở còn chưa được một khắc thì đã có một Ma tộc đi vào. E là mấy tên nhóc này đã muốn đến nhân gian từ lâu. Toàn Phong không quan tâm nhân gian thế nào, chỉ cảm thấy những Ma tộc này không có lòng kính sợ Tôn Thượng, điều đó làm hắn ta giận dữ.
Hắn ta thấy Quán Trọng ngưng tụ ma lực trong lòng bàn tay định gây sự, mới đi qua chào hỏi.
Quán Trọng sững sờ. Nơi này vậy mà có Ma tộc, đối phương còn mạnh hơn mình, chỉ một tay đã áp chế được hắn ta.
Quán Trọng định vùng ra, thử nhưng vô dụng, giọng điệu dữ tợn nói: “Bỏ ông đây ra.”
Giọng của Toàn Phong trầm thấp: “Bỏ thì được, nhưng không được gây sự.”
Quán Trọng không tranh luận, đối phương mạnh hơn mình quá nhiều, chắc chắn đánh không lại, bỗng chốc trở nên ngoan ngoãn: “Đây là đâu?”
Nghe giải thích xong, Quán Trọng không đặt cửa hàng nhỏ nhân gian tên là “quán Internet Cafe” này vào mắt, nhất là sau khi biết bà chủ là một Nhân tộc.
Nhưng hắn ta kiêng dè Toàn Phong nên không dám gây sự.
Trông thấy có yêu bước vào từ cánh cửa đối diện khe hở ma khí, Quán Trọng hào hứng chạy qua, cứ tưởng có thể đến được nhân gian qua cánh cửa này, nhưng lại phát hiện trên cửa đã bị người thi triển pháp thuật cấm ma.
Đây là pháp thuật do ma vật cao cấp thi triển, ma vật có tu vi thấp hơn người thi triển pháp thuật không thể đột phá màn chắn cấm ma này.
Quán Trọng cho rằng người thi triển pháp thuật là Toàn Phong nên đã thử mấy lần, vẫn không thể đột phá, cúi đầu ủ rũ vòng trở lại, lang thang vô định trong sảnh.
Lòng kiên nhẫn của Quán Trọng rất ít, rất khó ở một nơi nào đó quá lâu.
Hắn ta không hiểu mấy con yêu kia đang chơi cái gì, không ngừng đi hết chỗ này đến chỗ kia, mãi đến khi đi đến sau lưng một con báo yêu.
Buổi sáng tiểu báo yêu đã mở tài khoản mới ở thung lũng rồi đắm chìm mãi trong đó, không thể tự thoát ra.
Hắn ta đã vượt qua thung lũng tân thủ, bắt đầu ghép đội.
Hình người của tiểu báo yêu eo thon chân dài, dung mạo thanh tú, vốn đang chơi acc nữ trong [Giang Hồ Nhất Mộng], tiến vào thung lũng lại mê chơi tank đi top.
Người mới chân chính như hắn ta đã khá hiếm trong trò chơi này.
Tiểu báo yêu lên lane không lâu thì bị tóm một phen, đối phương lập tức phát hiện đây là cừu mới, gọi đi rừng đến bắt hết lần này đến lần khác.
Vào trận chưa được ba phút, tiểu báo yêu đã dâng ba mạng.
Đồng đội đã mắng rồi. Tiểu báo yêu đánh tệ mà còn cứng miệng, lập tức đổi chế độ bàn phím, trực tiếp mắng lại đồng đội.
Hắn ta gõ chữ chậm nhưng rất hung. Mắng tới cuối, đồng đội cũng mặc kệ hắn ta.
Quán Trọng xem đến sốt ruột, không nhịn được đẩy hắn ta một cái: “Đừng gõ nữa, ngươi sống lại rồi.”
Tiểu báo yêu vốn bị mắng đến suy sụp tinh thần, giờ còn bị người ta quấy rầy, quay lại oán trách: “Khều ông đây làm gì? Bản thân ngươi không có máy sao?”
Quán Trọng: “...”
Chung Liên Gia nghe thấy khách hàng lại cãi nhau, không kìm được đứng lên đi qua nhìn một cái. Tính tình Yêu tộc, Ma tộc đều rất thô bạo, anh ta đã dần quen.
Hôm qua Lộ Dao cũng cho anh ta một chiếc nhẫn bạc giống Trình Diệp. Giờ đây anh ta đã khá tự tin khi đối mặt với khách hàng.
Tiểu báo yêu trút giận xong, lòng cũng xuôi được chút nhưng tiền trên người không đủ mua thuốc, nhíu mày mua một bình thuốc, lập tức xông ra trận.
Lúc Chung Liên Gia đi qua, tiểu báo yêu lại bị bắt giết, giận đùng đùng đập chuột. May mà bà chủ đã cường hóa phím và chuột, nếu không thì giờ con chuột đã báo hỏng rồi.
Chung Liên Gia nhìn chiến tích trên màn hình một cái, lại rũ mắt nhìn bản đồ, dở khóc dở cười.
Tiểu báo yêu lần nữa sống lại ở nhà chính, định lên lane.
Chung Liên Gia không nhịn được nhắc nhở: “Bụi cỏ có người.”
Tên nhóc này bị bắt đến không đáng tiền mà vẫn không nhận ra chút nào, trông vừa buồn cười vừa đáng thương.
Ôi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận