Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 532 - Vậy thì tôi sẽ ghen tị chết mất 1



Chương 532 - Vậy thì tôi sẽ ghen tị chết mất 1




Vậy thì tôi sẽ ghen tị chết mất 1
Sau khi đeo mặt nạ lên, Lộ Dao không cần phải dè dặt vấn đề mở miệng nói chuyện nữa: "Tôi có làm cho Trần U một món vũ khí rồi, hơn nữa Lưu Tịnh, Tiểu Thái và Tiểu Quý cũng đang ở đó cả nên hẳn là không có vấn đề gì lớn đâu. Vả lại chúng ta còn có khách nữa mà, có khi hiện trường sẽ vui lắm đây."
Bùi Tất không thể tưởng tượng nổi cảnh tượng mà Lộ Dao nói là đặc sắc nên không nghĩ nhiều nữa mà tập trung dẫn cô vào con đường đầy tia sáng đỏ.
Ầm...
Tờ mờ sáng, một tiếng nổ đột nhiên vang lên trên bầu trời, sau đó một cơn mưa to trút xuống.
Lộ Dao và Bùi Tất quay sang nhìn nhau một cái rồi tăng tốc bước nhanh trong màn mưa.
---
Thành phố Minh Nhật.
Hạ Bạch Hành chợt giật mình tỉnh lại rồi vội vàng quay sang nhìn cửa sổ.
Bầu trời sấm chớp rền vang, hạt mưa đập lên cửa kính tạo thành những tiếng vang nặng nề dồn dập.
Hạ Bạch Hành giơ tay lên vuốt mặt.
Anh ta không thích trời mưa, nhất là trời mưa ở thành phố Minh Nhật.
May mà tối hôm qua anh ta không về nhà nên sáng nay không cần phải bối rối thức dậy chuẩn bị rồi lim dim buồn ngủ che dù lên tàu điện ngầm sớm.
Hạ Bạch Hành đứng dậy lấy một lon bia và một cái bánh mì nướng trong tủ lạnh ra, lại lười không muốn đi hâm nóng nên ăn bánh mì lạnh uống bia đá luôn.
Thời gian hiển thị trên màn hình máy tính là sáu giờ bốn phút sáng. Bầu trời phố U Linh cũng đang mưa. Người đi đường che cây dù nhỏ qua lại trên khu phố chật hẹp như đang lượn giữa mê cung các cửa hàng. Tiếng mưa rơi tí tách rả tích nện xuống mái dù rồi tóe ra như đóa hoa nhỏ.
Sáng sớm trời mưa nhưng vẫn rất nhiều người đi trên đường. Có vẻ như bọn họ rất thích phố U Linh.
Ánh mắt Hạ Bạch Hành dõi theo bóng những chiếc ô nhẹ nhàng lượn lờ dưới cơn mưa, từ Đông sang Tây, từ Nam sang Bắc. Khu Bắc nhiều người đến giật mình, những cây dù kết thành hàng dài. Có mấy vị khách còn bị chen vào trong góc không có chỗ đặt chân.
Cảnh tượng lọt vào mắt Hạ Bạch Hành là có người thì đứng trên nóc nhà, có người thì đứng trong cống nước, hơn nữa dáng vẻ ai cũng giống nhau như đúc.
Cửa hàng Mô hình phòng học DIY sáng tạo Lộ Dao số mười ba khu phố phía Bắc.
Cửa hàng này xuất hiện từ lúc nào vậy?
Tại sao anh ta chẳng có chút ấn tượng nào nhỉ?
Hạ Bạch Hành đặt cái bánh mì mới ăn được một nửa xuống, trong lòng đầy nghi ngờ.
Trước đây anh ta chưa từng để ý đến cửa hàng này vì trông nó cũng không thú vị lắm.
Nhưng là càng ngày càng có nhiều người tụ tập về khu Bắc phố U Linh. Hình như địa điểm mà bọn họ nhắm đến là cửa hàng DIY này.
Hạ Bạch Hành vừa quan sát vừa nhanh chóng đánh máy điều tra tin tức về cửa hàng này.
Cửa hàng Mô hình phòng học DIY sáng tạo Lộ Dao chủ yếu cung cấp và phục vụ các hoạt động làm đồ thủ công. Thời gian mở mới chưa đầy một tháng. Bà chủ tên là Lộ Dao.
Cửa hàng này mới khai trương chưa lâu nên khách nhiều cũng dễ hiểu vì dù sao cũng vẫn còn cảm giác mới mẻ.
Nhưng số lượng khách nhiều cỡ này thì có hơi lố rồi. Gần như toàn bộ người ở khu Bắc đều đang chờ đến lượt bước vào cửa hàng này, kể cả một ngày trời mưa u ám như vậy.
---
Cửa hàng DIY ở khu Bắc phố U Linh.
Rạng sáng nay trước khi ra ngoài, Lộ Dao đã gửi tin nhắn cho Lưu Tịnh và Trần U bằng vòng tay u linh, một người thì dặn dò cách mở cửa hàng, người còn lại thì báo vũ khí đang đặt trong phòng nghỉ.
Lưu Tịnh, Trần U, Thái Ngữ Tinh, Quý Lâm Khải và Cam Kình lần lượt tới cửa hàng.
Hôm nay là ngày tiếp đón tín đồ của thần Toàn Tri nên cửa hàng DIY tạm ngừng hoạt động một ngày, có điều vẫn mở bán vòng tay u linh, phòng học lưu động cũng mở như thường.
Trần U tới cửa hàng từ sớm. Nhân lúc còn chưa đến giờ mở cửa chính thức, cô ấy vào phòng nghỉ lấy vũ khí bà chủ đã chế tạo cho mình trước.
Tiểu Thái cũng đang ở trong phòng nghỉ. Thấy Trần U đi vào, cô ấy lập tức chỉ lên bàn: "Có phải thứ kia là vũ khí bà chủ làm cho cô không?"
Một vật thể to dài được bọc lại bằng tấm vải đen đặt trên chiếc bàn bình thường nhân viên dùng để ăn cơm. Chiều dài và chiều rộng của nó đều rất khủng bố, gần như phủ kín cả mặt bàn ăn, trên phần thắt nút của tấm vải phủ phía trên có thêu một cành sen vàng.
Trần U đứng cạnh bàn nhìn hồi lâu rồi mới mở tấm vải ra để lộ cái hộp dài màu đen bên dưới.
Nhân viên cửa hàng cùng vây quanh bàn tò mò nhìn chằm chằm nó chờ đợi Trần U mở ra.
Lưu Tịnh: "Cái này lớn quá đi mất, không phải bà chủ làm cho cô một khẩu súng máy đấy chứ?"
Quý Lâm Khải: "Vậy thì tôi sẽ ghen tị chết mất."
Tiểu Thái thúc giục: "Cô mau mở ra xem chút đi."



Bạn cần đăng nhập để bình luận