Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 865 -



Chương 865 -




Xe đạp điện dừng trước mặt Trương Ái Quân, Lộ Dao xuống xe đỡ người đàn ông đang đổ gục về trước.
Vai, cánh tay và mặt của Trương Ái Quân bị cắn, cánh tay và vai có quần áo che phủ cũng đã thấy máu rồi, trên mặt bị xé mất luôn một miếng thịt, máu tuôn ra chảy khắp mặt.
Nhân viên chạy vặt lần lượt đến nơi, điêu luyện lấy linh kiện từ trong túi vải ra bắt đầu xây một phòng vô trùng tạm thời một cách gọn ghẽ.
Khương Nghệ Phỉ và Chu Minh Dương thì dìu cha mẹ của Trương Ái Quân ngồi sang một bên, nhân viên chạy vặt không có gì làm thì tiện tay xử lý hết toàn bộ zombie vây đến.
Phòng vô trùng xây xong trong vòng năm phút, Lộ Dao chuyển Trương Ái Quân vòng trong, quay lại nhìn cha mẹ của anh ta: “Hai vị chờ lát, tôi xử lý vết thương cho anh ta trước.”
Cha mẹ của Trương Ái Quân vẫn chưa hết hoảng hồn, họ thấy con trai đã bị cắn, nhưng lại đành chịu vì tuổi già sức yếu, chẳng làm được gì.
Họ nhìn Lộ Dao, trong mắt có sự kinh hoàng, bất lực, cũng có sự mờ mịt, dường như không hiểu “xử lý vết thương” mà cô nói có ý gì.
Trong nhận thức của họ, người bị cắn sẽ biến thành zombie rất nhanh, không có bất kỳ cách chữa trị nào có thể chữa được.
Lúc nhóm Doãn Cố lục tục chạy qua thì Lộ Dao đã mặc đồ bảo hộ lên, quay người đi vào phòng vô trùng.
Doãn Cố kéo Hạ Hoài Tung, nét mặt căng chặt: “Các cậu là ai? Định làm cái gì?”
Trong đám đông có người lo lắng xì xầm—
“Trương Ái Quân bị cắn rồi, không xử lý nhanh sẽ biến thành zombie mất!”
“Các cậu giấu người vào lều là có ý gì?”
“Thanh kiếm lúc nãy là vụ gì thế?”
...
Hạ Hoài Tung giơ cánh tay làm động tác đè xuống muốn xoa dịu mọi người.
Đám đông rơi vào hoảng loạn, tiếng ồn rất lớn nên chẳng ai nghe cậu ta nói cả.
Quán Trọng xử lý zombie gần đó quay lại, thấy người ồn ào là thấy phiền, đấm một cú lên vách tường bên đường, tiếng ồn truyền đến, bức tường cao ba bốn mét nứt thành một cái mạng nhện có tâm là chỗ hắn ta đấm vào.
Toàn bộ tiểu đội Doãn Cố và cha mẹ Trương Ái Quân trừng to mắt: “...”
Quán Trọng lạnh lùng nhìn đám người bắt đầu yên lặng: “Lúc mới gặp bà chủ đã tự giới thiệu rồi, chúng tôi đến từ thành phố Cao Thăng, làm dịch vụ chạy vặt, muốn đến đây mở chi nhánh. Còn hỏi còn hỏi còn hỏi, không hiểu tiếng người hả?”
Quán Trọng không hiểu con người, lúc nãy ở đầu phố bên kia nói chuyện còn cứng thế kia mà, hắn ta cứ tưởng đám người này ít nhiều cũng có tí bản lĩnh, kết quả khi họ chạy tới, trông thấy một đám người đứng cách thật xa chứ không dám tiến lên, để mặc cho đồng loại cần cứu viện bị gặm cắn đến mức máu thịt lẫn lộn.
Ma vật không có tình cảm phức tạp như con người, đồng tộc tranh đấu lẫn nhau là chuyện thường, chỉ là do hắn ta ghét hạng người vừa yếu lại còn không biết lượng sức nhất.
Nhóm Doãn Cố thật sự bị sốc.
Hạ Hoài Tung sờ trán, có khi cú đấm còn có tác dụng hơn phép lịch sự ấy, cậu ta nhân lúc đám đông yên tĩnh lại, nắm lấy cơ hội giải thích nghiệp vụ của cửa hàng dịch vụ chạy vặt và việc bà chủ đang chữa trị cho khách hàng bị cắn kia.
Mọi người nhìn nhau, Doãn Cố cũng mặt đầy mờ mịt: “Người bị cắn vẫn có thể cứu ư?”
Hạ Hoài Tung vỗ nhẹ ngực, thấp thoáng có ý tự hào: “Người khác thì không biết, nhưng quả thật bà chủ chúng tôi có năng lực này.”
Để thêm độ đáng tin, Hạ Hoài Tung còn liệt kê ví dụ: “Chúng tôi đến từ thành phố Cao Thăng, lúc đi ngang qua thành phố Kim Diệu có gặp được một nhóm nghiên cứu và một đội bảo vệ của quân đội. Lúc ấy nghiên cứu viên và một đội viên đội bảo vệ bị cắn, cũng là bà chủ của chúng tôi chấp nhận chữa trị, ngăn chặn vi rút lan rộng, không để họ biến thành zombie.”
Doãn Cố liếc mắt: “Các cậu gặp được người của quân đội?”
Hạ Hoài Tung gật đầu, tiện thể tiết lộ thảm trạng của căn cứ Hy Vọng.
Doãn Cố cúi đầu: “Chúng tôi cảm nhận được zombie đang tập trung lại nhưng không có cách gì cả. Số lượng của chúng ngày càng đông, cá thể đặc biệt cũng ngày càng nhiều, con người cứ như một bắp cải trắng trước mặt chúng, yếu ớt đến mức không chịu nổi một đòn. Đáng sợ nhất là một khi bị thương thì tỷ lệ lây nhiễm là 100%, không có bất kỳ cách chữa trị nào. Nếu đã có cách ngăn chặn dịch bệnh zombie, vậy tại sao không có ai...”



Bạn cần đăng nhập để bình luận