Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 322 - Ban huấn luyện tiệm net 4



Chương 322 - Ban huấn luyện tiệm net 4




Ban huấn luyện tiệm net 4
Cô bé và bà lão này xem tiệm nét như là một “lớp bổ túc” để rèn luyện tay nghề nấu ăn, điên cuồng tiếp thu những sách dạy nấu ăn và kỹ thuật nấu ăn mà mọi người chia sẻ trên mạng.
Lúc đầu Hùng Bình Bình còn cảm thấy xót cho những viên linh thạch kia, mãi không yên lòng, nhưng sau đó đã hoàn toàn bị những món ăn kỳ lạ hiếm thấy trên mạng hấp dẫn, cho dù không biết làm nhưng chỉ cần nhìn thôi cũng đủ khiến cô bé ngạc nhiên không ngớt rồi.
Những cách nấu trên mạng cô bé đều chưa từng được thấy qua, sau khi học được thì sợ gì không kiếm được tiền nữa?
Thời gian lướt web trôi qua rất nhanh, dường như chớp mắt một cái là vài giờ đồng hồ đã trôi qua.
Bầu trời bên ngoài tối dần, đã có khách hàng bắt đầu gọi cơm.
Không lâu sau mùi hương ngập tràn khắp tiệm net.
Hùng Bình Bình và bà lão nghiêng đầu sang nhìn hộp đồ ăn trước mặt của các vị khách ngồi hai bên, đó là những món ăn vặt mà họ vừa thấy được trên mạng.
Hùng Bình Bình và bà lão nhìn nhau, không kìm được nuốt ngụm nước bọt xuống.
Lộ Dao luôn quan sát họ, sau đó cô gửi tin nhắn vào cửa hàng đồ ăn nhanh đặt hai phần bánh kẹp chiên giòn.
Đôi lúc bữa sáng của cửa hàng đồ ăn nhanh sẽ có bánh kẹp chiên giòn, đồ ăn vặt trong tiệm có rất nhiều loại nên mỗi ngày sẽ bán những món khác nhau.
Dù sao đây cũng là cửa hàng ăn vặt duy nhất của Vùng đất của những giấc mơ nên thực đơn sẽ được thay đổi liên tục, luôn cho khách hàng cảm giác bất ngờ.
Chỉ cần là đồ ăn vặt từng bán qua thì cửa hàng đều có máy móc và nguyên liệu.
Mấy ngày trước Lộ Dao đã thông báo cho nhân viên của cửa hàng đồ ăn nhanh bán bánh kẹp chiên giòn vài ngày.
Lúc đồ ăn được đưa đến Lộ Dao bỏ thêm vào mỗi túi một cây xúc xích, sau đó đưa đến trước mặt hai người họ: “Hai người là khách mới, ngoài ra còn sử dụng dịch vụ ở đây hai giờ nên cửa hàng tặng mỗi người một phần quà nhỏ.”
Hùng Bình Bình và bà lão Nhân tộc được đối xử tốt nên cảm thấy hoảng sở, nhưng mùi hương cứ quấn lấy quanh mũi họ, căn bản họ không nói được câu từ chối nào.
Họ mở chiếc túi đựng ra, Hùng Bình Bình vừa nhìn đã nhận ra đây chính là món bánh thập cẩm chiên giòn mà mình hằng mong nhớ đến, không quan tâm được nhiều thế nữa, cô bé cúi đầu cắn một miếng lớn, mềm, giòn, mặn, thơm, thật sự còn ngon hơn gấp trăm lần so với tưởng tượng của cô bé.
Sau khi bà lão nếm thử thì kinh ngạc ngẩng đầu lên: “Nó còn ngon hơn món cháu làm nữa.”
Hùng Bình Bình gật đầu: “Cho nên bắt buộc phải lên núi học nghệ, như vậy mới có thể học được bản lĩnh thật sự.”
Bà lão: “Bà lão như bà đã tần tuổi này rồi, xem nhiều thì cũng vô ích thôi. Bà chỉ thích món bò áp chảo, nguyên liệu bà đã nhớ cả rồi, cách làm cũng không khó, quay về làm thử xem sao. Bình Bình à, cháu vẫn muốn bán món bánh đó sao?”
Hùng Bình Bình đáp: “Đúng vậy bà, dù sao cháu cũng không bán thịt bò đâu.”
Bà lão không nói gì, cúi đầu tập trung ăn bánh.
Lộ Dao dùng khẩu hình miệng để hỏi Hùng Bình Bình: “Có chuyện gì à?”
Hùng Bình Bình: “Sau này sẽ giải thích với tỷ.”
Sau khi ăn xong món bánh và đồ ăn vặt, Hùng Bình Bình đưa bà lão rời khỏi đó.
Lúc quay về họ vẫn sử dụng trục cuốn truyền tống.
Lộ Dao thấy không yên tâm nên đã gọi Harold đến ầm thầm đi theo họ cho đến khi hai người họ bình an về được nhà ở trấn Bất Tiên.
Buổi tối trước khi nghỉ ngơi Lộ Dao kiểm tra nhiệm vụ trong sổ tay hướng dẫn, hình minh họa của Nhân tộc đã sáng lên.
Hình minh họa của Nhân tộc và Yêu tộc đều sáng hết rồi, nhiệm vụ của Ma tộc thì chỉ có thể tạm thời gác lại thôi.
Đối với Lộ Dao mà nói thì hình như độ khó của nhiệm vụ hai giới tiên, minh đã đạt đến mức không thể hoàn thành được.
Cô chỉ có thể loại trừ tu chân giới ra mà thôi.
[Yêu cầu thắp sáng hình minh họa: Người mạnh nhất của tu chân giới.]
Lộ Dao: “…”



Bạn cần đăng nhập để bình luận