Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 533 - Vậy thì tôi sẽ ghen tị chết mất 2



Chương 533 - Vậy thì tôi sẽ ghen tị chết mất 2




Vậy thì tôi sẽ ghen tị chết mất 2
Trần U bèn mở cái hộp ra. Thứ lộ ra đầu tiên là một cái cán cầm dài đen nhánh, ở chuôi còn đính một viên ngọc màu đen và một sợi dây xích nhỏ nối liền đến phần lưỡi hái bên trên.
Lưỡi hái này vừa dài vừa to, lưỡi đao được mài sắc đến nỗi lóe sáng.
Đây là một lưỡi hái Tử Thần cực lớn thuần một màu đen lạnh lẽo, chỗ gần chuôi có một chữ "Dao" nho nhỏ.
Tiểu Thái: "Má ơi ngầu quá!"
Lưu Tịnh: "Lớn quá đi, trông cũng rất sắc bén nữa, thế mà bà chủ chỉ cần dùng một đêm đã làm xong."
Quý Lâm Khải: "Không biết bà chủ có biết chế tạo súng không nhỉ?"
Trong số những nhân viên ở đây, người có tâm trạng phức tạp nhất là Cam Kình.
Mãi đến tận bây giờ cậu ta vẫn chưa có vòng tay u linh.
Mới đầu Cam Kình còn muốn lừa Lộ Dao lấy một chiếc vòng đem về cho ủy ban khu phố nhưng vì chức năng quét chết tiệt kia nên cậu ta không được tiếp xúc với vòng tay nữa.
Hôm nay những đồng nghiệp bên cạnh cậu ta và khách hàng xung quanh đều đã có vòng tay cả rồi, cậu ta cũng không muốn đem vòng về ủy ban nữa mà chỉ muốn có một cái thuộc về mình để chơi thôi.
Cậu ta cũng muốn ràng buộc với hệ thống chiến đấu, muốn biết năng lực của mình, cũng muốn có vũ khí ngầu như của Trần U.
Trần U giơ tay thử cầm lưỡi hái Tử Thần lên xem nó nặng đến mức nào. Đúng là nó có nặng thật nhưng nhẹ hơn rất nhiều so với dự đoán của cô ấy.
Lúc cô ấy cầm lưỡi hái Tử Thần lên, các đồng nghiệp bên cạnh lập tức lùi ra xa ba bước.
Trần U: "Cũng không nặng lắm nhưng mà lại hơi đáng sợ, hơn nữa tôi cũng không điều khiển được."
Quý Lâm Khải chỉ cái hộp trên bàn: "Trong hộp còn có thứ gì kìa."
Trong hộp còn một tờ giấy hướng dẫn và giới thiệu về nguyên liệu và công nghệ tạo nên lưỡi hái này.
Các nguyên liệu gồm một loại khoáng thạch ma pháp cực hiếm, đặc điểm của nó là vừa bền bỉ vừa được phụ ma sẵn rồi.
Nhưng chất lượng của khoáng thạch này rất cao và nặng nên trên cán lưỡi hái đã được khắc ma pháp giảm trọng lượng, đồng thời còn có tác dụng phụ ma tăng cường sức tấn công cho vũ khí nữa.
Trần U đưa giấy hướng dẫn cho đồng nghiệp xem: "Nói chung là món vũ khí này rất tốt."
Tiểu Thái: "Cái khác thì không biết chứ khả năng tính toán của bà chủ thì khỏi phải bàn."
Quý Lâm Khải: "Cũng không chỉ là tính toán đâu, những món đồ trong cửa hàng thứ nào cũng có tiếng có miếng hết."
Tiểu Thái: "Mọi người nói xem có phải bà chủ là nhân viên bảo vệ phố U Linh không?"
Lưu Tịnh lắc đầu: "Tôi cảm thấy không phải đâu."
Tiểu Thái: "Thỉnh thoảng tôi lại tò mò không biết bà chủ đến từ đâu."
Cam Kình đột nhiên lên tiếng cắt ngang lời mọi người: "Bọn họ đến rồi."
Bọn họ ư?
Các nhân viên lập tức dừng tám chuyện, vội vàng xoay người dọn dẹp rồi lấy vũ khí từ vòng tay u linh ra cầm trong tay, chuẩn bị đi ra sảnh lớn.
Tiểu Thái: "Bà chủ đâu rồi? Sao bà chủ còn chưa tới vậy?"
Lưu Tịnh: "Sáng nay bà chủ nhắn tin cho tôi nói cô ấy và Bùi Tất có chuyện cần đi ra ngoài một chuyến. Trước khi cô ấy quay về, chúng ta có nhiệm vụ thanh lọc."
Tiểu Thái lập tức xìu xuống: "Không có bà chủ, chỉ có chúng ta sao mà làm được?"
Quý Lâm Khải: "Không chỉ là chúng ta đâu."
Sau khi nhận được nhiệm vụ treo giải, những người có hệ thống chiến đấu đã bày trận và ngồi đợi sẵn trên con đường bên ngoài cửa hàng rồi.
Số lượng người chơi tham gia chiến đấu lần này tổng cộng có hơn mấy nghìn người, chắc chắn không chỉ có mỗi đám nhân viên bọn họ.
Tiểu Thái: "Nhưng hệ thống chiến đấu của tôi là hệ phụ trợ, phải phối hợp với người khác mới được."
Lưu Tịnh: "Của tôi cũng là hệ phụ trợ."
Quý Lâm Khải: "Tôi và Trần U đều là hệ tấn công, hai người chia ra đi theo hai người chúng tôi đi. Cam Kình trông cửa hàng nhé, đừng để bọn họ tiến vào khu vực phòng học và kho hàng."
Cam Kình: "..."
Lúc các nhân viên đi ra sảnh lớn thì bên ngoài đã đánh nhau ầm ĩ rồi.
Phần lớn các cửa hàng ở khu Bắc đều đã đóng kín cửa. Các quán phục vụ đồ ăn sáng mới bán được một nửa thì thấy bạch tuộc hoàng kim khổng lồ và u linh to lớn đạp mưa bay tới. Thế là các chủ quán đeo vòng tay lên rồi tiện thể đóng cửa luôn, chuẩn bị tập trung làm nhiệm vụ.
Đầu đường, một cửa hàng và mấy siêu thị bày đầy áo mưa và dù che mưa. Lúc này bọn họ cũng đang dọn dẹp.
Có vẻ như đội quân dị hình này bị áp chỉ tiêu công trạng nên cực kỳ vội vàng chạy tới cửa hàng DIY để ra oai phủ đầu, còn chưa kịp tiến vào khu Bắc đã bắt đầu làm xằng làm bậy muốn quét sạch đường phố rồi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận