Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 903 -



Chương 903 -




Hầu hết trên phi thuyền đều là người máy, mỗi người có một hình dạng khác nhau.
Họ không hề bị giới hạn trong hình dạng của con người, hình chữ nhật, hình chiếc xe hơi hay là một con người máy với đôi cánh phía sau, thậm chí còn có người máy trông giống con chó nữa kìa.
Lúc không nói thì không thể nhìn thấu được cảm xúc và thái độ của họ, nhưng ngay lúc này mọi người đều ngồi chen chúc phía đối diện, thái độ hoàn toàn đối lập với sự xa cách của bà chủ, hệ thống hiện thực hóa ước mơ thấy vậy bắt đầu sốt ruột.
Hệ thống hiện thực hóa ước mơ sẽ thu thập thông tin dọc đường đi, Lộ Dao chỉ tuỳ tiện quan sát bên trong phi thuyền một lúc rồi nhìn đi nơi khác, cô không thể để mọi người phát hiện ra đây là lần đầu tiên cô ngồi phi thuyền được nên đã cúi đầu lấy một quyển sách từ trong chiếc túi vải đeo bên người ra đọc.
Phi thuyền bay rất ổn định, không hề chòng chành gì, thậm chí còn không thể cảm nhận được phi thuyền đang di chuyển nữa nên khi đọc sách cũng không thấy hoa mắt.
Lộ Dao dựa lưng vào ghế, đặt tay trái lên khuỷu tay phải, dùng một tay nâng sách lên, xem xong thì gấp ngược sách ra sau.
0666 thề là mình chỉ vô thức nhìn sang đối diện thôi, là do tự câu chữ trong sách chui vào mắt anh ta.
Sau đó người ngồi đối diện liên tục lật sách nên anh ta cũng đã đọc được phần lớn nội dung của quyển sách.
Do quyển sách kia khá mỏng, thêm vào đó mắt của người máy và con người không giống nhau, người máy hoàn toàn có thể nhìn xuyên qua giấy, ngay cả nội dung trang sau cũng hoàn toàn có thể đọc được hết.
Bên trong phi thuyền rất yên tĩnh, đám người máy ngồi yên không hề động đậy, chỉ có âm thanh lật sách thỉnh thoảng vang lên mà thôi.
Lộ Dao cũng cảm nhận được ánh nhìn từ phía đối diện, dù sao cũng có đến mười mấy đôi mắt người máy tập trung nhìn chằm chằm vào quyển sách trong tay cô cơ mà.
Khoảng mười phút trôi qua, phi thuyền cập sát lại một toà nhà lập thể màu bạch kim khổng lồ, âm thanh nhắc nhở của người máy vang lên, Lộ Dao cất quyển sách vào, từ từ đứng dậy: “Cứ đi xuống như vậy thôi đúng không?”
Cai ngục và nhóm bắn tỉa nhìn sang phía cô, ánh mắt nhìn cô vừa ngại ngùng lại vừa xen lẫn tiếc nuối, đang xem đến chỗ hay thì lại bị cắt ngang.
0666 đứng lên, đích thân đưa Lộ Dao xuống phi thuyền, sau đó lại hướng dẫn cô đi về phía toà nhà lập thể màu bạch kim kia: “Đây là khu bảy, toà nhà đó chính là trung tâm nghiên cứu giá trị tinh thần. Cô cần phải làm một số bài kiểm tra về sức khỏe, trên lầu sẽ có người máy y tá hướng dẫn, cô cứ lên thẳng đó là được.”
Đột nhiên Lộ Dao nhớ ra một vấn đề rất quan trọng: “Chi phí kiểm tra tự chi trả hay là…”
0666 lập tức đáp lại: “Trên đảo có rất ít người cần kiểm tra sức khoẻ, cô là người nguyên sinh nên việc kiểm tra sẽ đơn giản hơn nhiều, do chỉ những ai sắp tiếp xúc với tù nhân thì mới cần làm kiểm tra nên cô không cần lo về chi phí đâu. Nếu kết quả kiểm tra không vấn đề gì thì có thể quay về ngay sau khi kiểm tra xong.”
0666 đưa Lộ Dao đến trước cửa trung tâm nghiên cứu rồi rời đi ngay, họ còn phải áp giải Gus về nhà giam ở khu sáu nữa.
Còn về báo cáo kiểm tra sức khoẻ của Lộ Dao thì khi nào có kết quả phía trung tâm sẽ tự động gửi nó cho chính người khám và những nhân viên liên quan nên họ không cần đứng đây đợi.
Trung tâm nghiên cứu giá trị tinh thần nằm phía sau toà nhà này, cả toà nhà có tổng cộng hai trăm tầng, nhìn tổng thể trông như một khối gạch xếp hình của Nga, được ghép lại từ những viên gạch vuông vức muôn hình vạn trạng, xếp chồng lên nhau tạo thành một toà nhà cao chọc trời.
Sau khi hệ thống hiện thực hóa ước mơ quét được sơ bộ đường đi thì nói với Lộ Dao: “Tòa nhà này gồm hai trăm tầng, năm mươi tầng nằm dưới lồng đất, một trăm năm mươi tầng còn lại nằm trên bề mặt.”
Lộ Dao phải lên tầng mười lăm trên mặt đất, ngoài cửa đã có người máy hướng dẫn đứng đợi sẵn.
Người máy hướng dẫn cao khoảng một mét bảy, mét tám, có hình dạng rất giống với loài người, người máy ấy mặc bộ đồng phục màu xanh, hướng dẫn Lộ Dao dùng thang máy để lên lầu.
Thang máy của thế giới tinh tế là dạng hình chữ nhật nằm ngang, được làm bằng kim loại, trên cửa có đánh số, trông khá giống chỗ ngồi của tháp thả.
Lộ Dao bước vào cánh cửa số ba, không gian bên trong vừa đủ rộng cho một người đứng, không có nút chọn tầng, sau khi dùng giọng nói để ra lệnh thì thang máy bắt đầu chạy lên trên.
Thang máy dừng lại ở tầng mười lăm, Lộ Dao vừa bước ra thì đã gặp được người máy y tá.



Bạn cần đăng nhập để bình luận