Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 53 - Không theo lẽ thường 3



Chương 53 - Không theo lẽ thường 3




Không theo lẽ thường 3
Mắt Lộ Dao hơi loé lên: "Đây là cái gì?"
Trịnh Tư Dao: "Trước khi siêu năng lực bị thoái hoá, máy móc ở viện nghiên cứu kết hợp với siêu năng lực của đồng nghiệp tôi có thể làm ra được báo cáo kiểm tra sức khỏe toàn diện nhất thế giới. Các chỉ số kiểm tra cơ thể của cô nhìn bề ngoài thì có vẻ bình thường nhưng kết luận cuối cùng lại cực kỳ lạ lùng. Tôi có thể nghe thử nhịp đập trái tim của cô không?"
Lộ Dao nhíu mày: "Đây là kiểu giải thích gì vậy?"
Trịnh Tư Dao thẳng thắn nói rằng lúc trị năng lực của cô ấy còn ở đỉnh cao, cô ấy có thể phân biệt được những người khác nhau và đánh giá trạng thái của bọn họ thông qua nhịp tim.
Nhưng lần đầu tiên gặp Lộ Dao, cô ấy không nghe được chút nhịp tim nào, sau này cũng vậy.
Lộ Dao nghiêng đầu: "Cô muốn nói gì?"
Vẻ mặt của Trịnh Tư Dao đầy nghi ngờ: "Tôi cũng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi. Chỉ là máy móc sẽ không bao giờ lừa dối người khác. Cứ như là cô không có... vậy."
Lộ Dao giang tay ra: "Được, cô tới nghe đi."
Trịnh Tư Dao đứng dậy, ghé đầu vào ngực Lộ Dao rồi nghe tiếng nhịp tim truyền tới từ dưới làn da ấm áp.
Trịnh Tư Dao ngồi dậy, vẻ mặt càng nghi ngờ hơn, còn lấy ống nghe ra kiểm tra lại cẩn thận một lần nữa.
"Xin lỗi nhiều." Trịnh Tư Dao cúi đầu.
Lộ Dao: "Không sao. Nếu không còn chuyện gì khác thì tôi còn nhiều việc cần đi làm bây giờ."
Chu Y San và X muốn nói rồi lại thôi. Bọn họ cố ý tới nói cho Lộ Dao biết chuyện này thật ra là vì muốn dùng nó để dò hỏi xem rốt cuộc Lộ Dao có biết tình huống cơ thể mình hay không, từ đó nghiệm chứng những suy đoán về thân phận của Lộ Dao trên mạng xã hội.
Nhưng phản ứng của bà chủ rất bình thản, hoàn toàn không nhìn ra được suy nghĩ và thái độ của cô.
Lộ Dao: "Còn chuyện gì nữa à?"
Chu Y San: "Nếu được thì tôi muốn tiến hành bổ túc thêm một lần nữa."
X: "Tôi cũng muốn đăng ký bổ túc thời thơ ấu."
Lộ Dao: "Chuyện bổ túc thì phải hỏi ý kiến các giáo viên bổ túc chỗ chúng tôi."
Chu Y San hơi sốt ruột: "Tôi vẫn muốn xin cô bổ túc cho tôi."
Lộ Dao: "Xin lỗi, bây giờ tôi thật sự rất bận. Hay là hẹn ngày khác được không?"
Sau khi tiễn ba vị khách đi, Lộ Dao đi ra khỏi trung tâm bổ túc, đứng dưới mái hiên rồi giơ tay phủ lên ngực mình. Quả thật cô có thể cảm nhận được nhịp tim đều đều theo quy luật.
Đôi mắt Lộ Dao hiện lên vẻ suy ngẫm. Cô lấy điện thoại di động ra liên lạc với Bạch Kính, hẹn trước một thời gian để kiểm tra sức khoẻ.
---
Trong khách sạn, Bất Độc đang ngồi trên cái ghế dài khiến cơ thể nhỏ bé có vẻ rất cô đơn.
Lộ Dao đi tới nhìn một cái rồi mỉm cười.
Đôi yêu tinh song sinh và Hắc Thứ đang ngồi trên bàn cầm gạch đá xếp hình. Viên Thịt Bò ngoắc ngoắc cái đuôi chạy vòng vòng quanh bọn họ.
Mỗi lần bọn họ chỉ có thể cầm được một viên gạch mà thôi, khó khăn lắm mới dịch được một viên tới thì Bất Độc lại lén lút chuyển trở về, sau đó nhìn ba người bọn họ thở hổn hển chuyển tới chuyển đi.
Lộ Dao vỗ nhẹ bả vai cậu: "Chơi trò xấu xa gì đấy?"
Bất Độc hoàn hồn: "Mẹ, Ambrose nói yêu tinh quá tham ăn, sắp bay không nổi nữa rồi, bảo phải nghĩ cách để bọn họ vận động nhiều hơn."
Lúc mới đầu, Lộ Dao còn chưa nghĩ nhiều, giờ cẩn thận nhìn lại một hồi mới phát hiện dáng người của đôi yêu tinh song sinh vốn cũng không khác mấy với người tí hon Nitraan trưởng thành, nhưng mà bây giờ vì tham ăn nên hai người này đã tròn vo rồi, trông còn lớn hơn người tí hon Nitraan một cỡ.
So sánh với Hắc Thứ thì hai yêu tinh nhỏ này ít nhất cũng phải cỡ 4XL.
Hắc Thứ ôm một viên gạch thở hổn hà hổn hển đi theo sau lưng Merlulu, trông cứ như rau cải dậy thì thất bại vậy.
Sau khi phát hiện ra Lộ Dao, đôi yêu tinh song sinh và Hắc Thứ đều vứt gạch đi chạy vụt qua.
Lộ Dao dùng ngón tay đè Merlulu và Puxiu xuống bàn rồi nhẹ nhàng thọc lét.
Đôi yêu tinh song sinh ôm lấy đầu ngón tay Lộ Dao cười không ngừng. Hắc Thứ không làm nũng mà đứng bên cạnh có hơi xấu hổ và luống cuống.



Bạn cần đăng nhập để bình luận