Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 178 - Thức tỉnh một ít thuộc tính kỳ quái 3



Chương 178 - Thức tỉnh một ít thuộc tính kỳ quái 3




Thức tỉnh một ít thuộc tính kỳ quái 3
Lộ Dao thả lão tộc trưởng và trưởng lão xuống sau đó dẫn bọn họ đi lên phía trước, vén một góc lều vải lên để lộ chồi non yếu ớt vừa mới nhú ra hai cái lá xanh mơn mởn.
"Đây chính là hạt giống cây cối mà các người mong muốn. Nó mới nảy mầm hai ngày trước thôi. Thứ này khá là kén chọn đất sống. Vất vả lắm tôi mới chọn được chỗ này nên nếu dời đi đột ngột e rằng nó sẽ chết."
Lão tộc trưởng và trưởng lão đều ngẩn người đờ ra tại chỗ nhìn chằm chằm chồi non kia, hai phút sau vẫn chưa thốt lên được lời nào.
Nảy mầm rồi sao?
Nảy mầm trong tay người khổng lồ ư?
Tại sao tại sao tại sao?
Tâm trạng của lão tộc trưởng rất phức tạp, khi thì vui vẻ khi thì tức giận.
Năm đó cây thần sắp chết, bọn họ đã tìm đủ mọi cách chăm sóc quý trọng nhưng mấy chục hạt giống cây cối mà bọn họ có vẫn thối rữa trong lòng đất.
Bây giờ, một hạt giống không biết đã giữ bao nhiêu năm năm xưa lại nảy mầm ra lá ở vùng đất hoang vu này.
A a a a a!
Không được nghĩ nữa, càng nghĩ càng tức giận!
Tâm trạng của trưởng lão cũng phức tạp chẳng kém lão tộc trưởng, chỉ là ông ấy nhanh chóng điều chỉnh lại.
Cây thần nảy mầm, cuối cùng thì cuộc sống khổ cực lầm than lo lắng khó ngủ cũng kết thúc rồi. Bọn họ được cứu rồi!
Trưởng lão nói: "Cây thần vừa mọc rễ chỗ này nên tất nhiên không thể dời đi được. Chúng tôi sẽ thông báo cho người trong tộc di chuyển đến đây bảo vệ mầm cây mới. Mong cô đồng ý."
Lộ Dao cảm thấy hơi ngạc nhiên. Người của bộ lạc Thần Mộc cũng quyết đoán quá ha, thế mà đã chuẩn bị di chuyển cả tộc luôn rồi.
Cô bèn cười lắc đầu: "Tôi không phải địa chủ nên không để ý đến những chuyện này. Chẳng qua mảnh đất trống phía trước có nhiều cặp vợ chồng dị tộc. Bọn họ cũng chỉ muốn tìm một chỗ an thân mà thôi, xin đừng làm phiền bọn họ."
Lời này đã giải đáp nghi vấn trong lòng lão tộc trưởng và trưởng lão. Các cặp đôi dị tộc mà quây quần lại thành một bộ lạc thì việc dưỡng dục phôi thai sau này không thành vấn đề nữa.
Lão tộc trưởng còn nói phải cảm ơn Lộ Dao, hỏi cô có thứ gì mong muốn có được không.
Lộ Dao suy nghĩ trong chốc lát rồi thấp giọng nói: "Đúng thật là có một thứ nhưng bây giờ tạm thời chưa cần gấp lắm. Bây giờ mọi chuyện đã giải quyết xong, cũng vừa đến giờ cơm tối, hay là chúng ta đi về ăn uống nghỉ ngơi trước?"
Trong lòng hai ông cụ đang lo lắng không biết Lộ Dao muốn cái gì.
Lộ Dao bèn trấn an đôi câu để bọn họ không cần phải lo nghĩ nhiều nữa.
Trên đường trở về, cuối cùng lão tộc trưởng cũng không nhịn được mà hỏi dò: "Xin hỏi rốt cuộc cô đã làm cách nào để cây thần nảy mầm vậy?"
Chuyện này ấy à, cũng là một chuyện thú vị đấy.
Lúc đến tay Lộ Dao thì có vẻ quýt ngọt còn chưa chín lắm.
Lộ Dao đã dùng thần lực của nữ thần Biển Sâu và nữ thần Phong Nhiêu ân cần chăm sóc nó. Thứ đó càng chăm càng lớn, cũng dần dần trở nên hoạt bát hơn, chỉ là vẫn không chịu nảy mầm.
Thế là Lộ Dao vùi nó xuống đất một lần nữa, nhưng mấy ngày liền mà nó vẫn im ỉm.
Sau khi kết thúc nhiệm vụ lần trước, Lộ Dao nhận được mười rương bào thai. Cô cố ý đặt chúng cùng một chỗ với hạt giống cây cối không có rương.
Thế là nó bắt đầu làm loạn, ngày nào cũng ầm ĩ trong rương bào thai bằng ngọc trai.
Lộ Dao lại vùi nó xuống đất nhưng nó cứ cứng đầu không nảy mầm.
Mấy ngày sau cô bất chợt nảy ra một ý tưởng đưa nó ra vườn.
Có lẽ nó không thích bùn đất trong khu phố thương mại.
Hình như hành động này của cô mang lại chút hiệu quả, nhưng thứ này cứ như không muốn ngẩn người trong vườn vậy, thế là lại làm ầm lên trong rương.
Lộ Dao bèn đào hố khắp khe cây có gai cho nó. Cuối cùng tự nó chọn mảnh đất trống phía sau khách sạn này.
Rồi bất động.
Lộ Dao đào hố cả đêm để vùi "bà cô" này xuống dưới. Ngay ngày hôm sau nó nảy mầm luôn.
Sợ nó phơi nắng nhiều héo mất nên ngày nào Lộ Dao cũng dựng lều cho nó, cuối cùng trồng luôn cho nó một cái lều bằng cây tươi luôn.
Còn vòng tròn đá bên ngoài kia là "vòng bảo vệ" mà Hắc Thứ làm ra.
Nghe xong chuyện hạt giống cây cối giằng co rất lâu trong tay người khổng lồ, cuối cùng ngày thứ hai sau khi chui xuống đất đã nảy mầm, lão tộc trưởng và trưởng lão ghen tị không nói nên lời.
Sau khi quay lại khách sạn, hai người bất chấp cả nhà toàn mùi thơm của đồ ăn mà gọi kỵ sĩ trưởng tới.
Kỵ sĩ trưởng lại gọi đám kỵ sĩ đang chơi sướng phát điên ra một chỗ để đi gặp cây thần mới.
Tiếng hoan hô truyền tới từ mảnh đất trống đằng sau khách sạn, sau đó là đạn tín hiệu bắn thẳng lên trời báo cho các bộ lạc biết rằng Thần Mộc nhất tộc bảo vệ Thần Điện mấy nghìn năm chuẩn bị chuyển dời đến nơi khác.



Bạn cần đăng nhập để bình luận