Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 1404 -



Chương 1404 -



Phía sau là Thần Điện đang lụi tàn, bụi bay kín trời, còn hai người họ thì lái chiếc xe điện màu trắng, chạy thẳng về phía con đường rộng mở phía trước, cứ như đang chạy trốn trong ngày tận thế vậy.Lúc đi ngang qua Thần Điện, Lộ Dao đưa tay lên, bóng đen của Thâm Uyên bay ra ngoài như một sợi dây mảnh, đạp đổ một chậu hoa Nhãn Cầu nằm ngay trước Thần Điện.Lộ Dao do dự một lúc rồi cho bóng đen kéo chậu hoa đó về, cất vào trong kho hàng cá nhân của mình.Đoạt Linh trận đã bị hủy, những linh hồn bị nhốt lơ lửng giữa không trung cũng rơi lả tả xuống đất như những vì sao.Ngay vào lúc này mọi người đều sững sờ nhìn xuống Thần Điện đã biến thành đống đổ nát dưới kia.Cũng may là Thiên Ma giáng thế mà lời tiên đoán đã nhắc đến không gây ra họa lớn gì, thậm chí còn không một ai bị thương nữa là, tin xấu duy nhất chính là chủ thần đã chết, Thần Điện chí cao đã sụp đổ.Vị chủ thần mà họ thờ phụng hàng chục nghìn nằm qua đã đọa ma, hơn nữa còn bị hai thần linh không rõ thần chức hợp sức lại giết chết.Các đệ tử của thần ồ ạt đổ về đây để phục kích, giết chết Thiên Ma đều phiền lòng đến mức muốn nôn ra máu.Họ muộn màng nhận ra rằng trong những cuộc chiến thế này thì đừng nói là giành công lao, ngay cả việc làm khán giả thôi họ còn không có tư cách nữa là.Chiếc xe điện chạy ra khỏi Thần Điện chí cao, dừng lại ngay trước cửa chánh điện.Tử Vong, Vận Mệnh và chúng thần đều đang ở đây.Lộ Dao đặt hai chân xuống đất nhưng không hề có ý định bước xuống: “Cảm ơn mọi người, chúng tôi có việc phải về nhà ngay, mấy ngày nữa có thời gian thì sẽ đến thăm mọi người sau, sẵn tiện mang theo vài món quà cảm ơn nữa nhé.”Nói xong là cô vẫy tay chào mọi người ngay, nhưng vừa định rời đi thì đã bị la bàn cân bằng gọi lại.Cậu ta không dám tin vào mắt mình, hỏi lại Lộ Dao: “Hai người biến mọi thứ thành ra thế này rồi định buông bỏ không quản nữa sao?”Lộ Dao nghiêng người nhìn ra phía sau: “Mục đích của bọn tôi là Phạm Thiên, bây giờ ông ta đã chết rồi thì những chuyện trước đây xem như xí xóa hết, cũng không nhất thiết phải san bằng cả Thần giới đâu.”La bàn cân bằng: “… Ý tôi là hai người đã giết chết chủ thần, nay hai giới Thần và Ma không ai cai quản, chẳng lẽ hai người cũng không quản sao?”Nghe cách bà chủ nói thì như cô đã để lại đường lui cho mọi người không bằng.Giết chết Phạm Thiên, phá hủy Thần Điện chí cao, như vậy có khác gì với việc san bằng Thần giới cơ chứ?Lộ Dao lại nói như đây là lẽ đương nhiên vậy: “Chủ thần đã chết, thần vị bỏ trống, chẳng bao lâu nữa cũng sẽ có thần linh khác xuất hiện để kế thừa nó thôi, có gì phải lo lắng cơ chứ? Hình như mọi người làm quá sự yếu ớt của phàm linh rồi đấy, trên thực tế là thần linh cần phàm linh tín ngưỡng, còn phàm linh cho dù không có thần linh thì họ vẫn có thể sống rất tốt. Huống hồ chẳng lẽ Phạm Thiên chết rồi thì cả hai giới Thần Ma không còn vị thần linh nào có đủ năng lực lên thay à?”Lộ Dao ngáp dài một cái rồi bỏ hai chân lên: “Đoạt Linh trận sắp hết hiệu lực rồi, bọn ta phải nhanh chóng rời khỏi đây, không nói với cậu nữa. Hẹn gặp mọi người ở khu phố thương mại nhé!”Sau khi nói xong, chúng thần còn chưa kịp phản ứng gì thì xe điện đã chạy một mạch ra đến cổng thành rồi.Nhưng họ mới chỉ đi được nửa đường thì chậu hoa, đồ chơi hình bạch tuộc, quyển sách không tên của Fulla đều được nhét hết vào người Lục Minh Tiêu.Hình như la bàn cân bằng và Mặc Chúc đang gặp phải vấn đề khó nhằn gì đó thì phải, bây giờ Tinh Môn do Lộ Dao quản lý, đi ra đi vào đều phải nộp phí cả.Mặc dù với những thế giới có cửa hàng thì phí qua cửa đều chỉ là hình thức cho có thôi, nhưng là chủ thần của một thế giới mà lại tùy tiện đặt chân vào những thế giới khác thì không hay lắm, đặc biệt là bây giờ hai giới Thần Ma không còn người đứng đầu, rất có thể ba nghìn thế giới sẽ rơi vào trạng thái hoang mang trong một thời gian ngắn, họ cũng phải nhanh chóng trở về thế giới của mình thôi.Những linh hồn bị Đoạt Linh trận rút hồn ra đang từ từ quay về cơ thể của mình, phố xá bắt đầu khôi phục lại sự ầm ĩ, huyên náo như thường ngày, có người chú ý thấy một chiếc xe kỳ lạ lướt nhanh qua chỗ mình nhưng không kịp cản lại, cũng có người do linh hồn vừa trở về với thể xác nên chưa thích ứng được, còn đang khởi động lại bộ não của mình.Lộ Dao và Lục Minh Tiêu rời khỏi thành Chúng Sinh trước khi nơi đây xảy ra hỗn loạn.Chiếc xe điện chạy bon bon trên con đường không bằng phẳng cho lắm, thỉnh thoảng lại chòng chành một đoạn.Lộ Dao và Lục Minh Tiêu không nói câu nào, ánh mặt trời chiếu rọi ngay sau lưng, bóng của cả hai đều kéo dài ra tạo thành một hình vuông kỳ lạ ngay trước mặt.



Bạn cần đăng nhập để bình luận