Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 418 - Nhiệm vụ cuối cùng đã mở ra 1



Chương 418 - Nhiệm vụ cuối cùng đã mở ra 1




Nhiệm vụ cuối cùng đã mở ra 1
Buổi chiều, nhóm của Thời Diên nói với Lộ Dao là đội nhận phỏng vấn buổi sáng đã bị tập kích.
Lộ Dao vào phòng nghỉ xem lại băng ghi hình, buổi chiều biểu hiện của đội đó vẫn rất tốt, thắng được hai ván giành được ưu thế lớn, nhưng mãi cho đến ván thứ ba thì lại gặp phải Tiên tộc, bị đánh đến mức mất đi ý chí chiến đấu phải tiếc nuối rút lui.
Đến tối mọi người lấy cảm hứng từ cuộc phỏng vấn ban sáng, cố gắng thành lập một đội nhiều chủng tộc nhưng đều bị Tiên tộc trừng phạt.
Vì phối hợp không ăn ý với nhau nên thực lực những đội mới được thành lập không đồng đều, thắng không được thuận lợi như đội đứng đầu lúc sáng.
Sau đó còn gặp phải Tiên tộc nên càng bị đánh thảm bại hơn, không còn chút sức lực nào để đánh trả.
Nhưng phản ứng mà những đội khác chủng tộc mang lại thú vị hơn những đội cùng chủng tộc, người chơi cũng cảm thấy mới mẻ hơn, người xem cũng thế.
Mấy mươi ngàn năm nay lục giới không ngừng phân tranh.
Mãi cho đến gần ngàn năm nay, các cuộc đấu tranh dần dần lắng xuống, nhưng các giới dường như cũng tự xa lánh nhau, không qua lại gì nữa.
Nhân gian có vài tòa thành trì nhưng vì một số nguyên nhân đã bị Yêu tộc tiếp quản, trong thành người yêu hỗn tạp nhưng cuối cùng cũng do Yêu tộc làm chủ.
Kẻ mạnh luôn chiếm ưu thế, hàng ngàn năm nay đều như vậy.
Đại Hội Tiên Ma lần này lại khiến các giới có thể thấy được những thứ mới mẻ, không giống bình thường.
Rất rõ ràng vào buổi chiều hội trường đã náo nhiệt hơn hẳn, khán giả cũng dần thích ứng với bầu không khí của hội trường.
Không ít khán giả bắt đầu chọn những đội có thành viên không cùng chủng tộc để xem, nhưng Tiên tộc đã phá hủy bầu không khí náo nhiệt này.
Pháp thuật và pháp khí của Tiên tộc vốn là khắc tinh của Yêu tộc và Ma tộc, lúc thi đấu Tiên tộc dùng nó để làm điểm đột phá, chiến thắng vô số lần.
Buổi tối lúc nghỉ ngơi, đội xuất hiện trong buổi phỏng vấn chính là Tiên tộc trỗi dậy muộn.
Người dẫn chương trình hỏi: “Ưu thế của mọi người là gì?”
Một tiểu tướng Tiên tộc có gương mặt trẻ tuổi: “Tà không thắng được chính, chỉ như vậy thôi.”

Yêu tộc trong khán phòng bắt đầu bất mãn: “Nói ai là tà đấy?”
Ma tộc cũng không thoải mái: “Thắng vài trận đấu thôi mà cũng có thể nói đến chuyện chính tà, con người này có phải mắc bệnh gì rồi không?”
Ban đầu tiệm net dựa vào lượng khách hàng Yêu tộc ủng hộ, sau này thì đến Ma tộc.
Bọn họ hiểu biết rất rõ về tiệm net, tình cảm cũng rất sâu đậm, số người đến xem thi đấu cũng nhiều nhất, vì cuộc phỏng vấn lúc nãy của Tiên tộc mà hội trường trở nên nháo nhào cả lên.
Đám đông Tiên tộc còn lại thì đứng bên cạnh thờ ơ quan sát.
Người phàm ngồi bên cạnh cũng bị tiếng ồn làm phiền nhưng lại không dám lên tiếng.
Tiên tộc bị chọc tức lập tức cân bằng lại cục diện, chỉ có người phàm từ đầu đến cuối vẫn giữ vị trí người qua đường, nói chuyện cũng không dám nói lớn tiếng.
Buổi chiều, đa phần các cửa tiệm của khu phố thương mại đều đóng cửa, nhân viên tan làm rồi nhưng cũng không chịu về, còn chạy đến tiệm net góp vui, ngồi trong phòng nghỉ ngơi xem phát sóng trực tiếp và trò chuyện.
Bạch Di: “Ồ wow, lần này thì xong thật rồi.”
Cơ Thanh Nghiên: “Chậc chậc chậc, Tiên tộc vẫn còn mang hận đây mà.”
Thời Diên đang ôm lấy Hùng An An, gương mặt đau khổ chau lại: “… An An, nhẹ chút.”
Nhóc gấu trúc tinh xem xong phỏng vấn thì tức điên lên nên không kiềm chế được sức mình.
Cánh tay Thời Diên in hằn năm dấu móng vuốt.
Những người bên cạnh vội vàng bế nhóc gấu trúc tinh đi, Thời Diên đau đến mức không nói nên lời.
Lộ Dao trở về.
Trong phòng nghỉ như một mớ hỗn độn, mọi người đang định đưa Thời Diên đến bệnh viện.
Lộ Dao lấy trượng Quy Giới ra, vẽ một ma pháp trận lên cánh tay Thời Diên.
Một hơi ấm chạm vào làn da trên cánh tay, những dấu móng vuốt đang rỉ máu trên cánh tay Thời Diên không còn chảy máu nữa, chưa đến một phút thì vết thương đã lành lại.
Bạch Di đưa tay ra đỡ lấy cánh tay của anh ấy: “Đau không?”
Thời Diên chớp mắt lắc đầu.
Tổ trò chơi và những nhân viên khác đều vây lại xem.
Thật ra nhân viên của khu phố thương mại đã quen với việc bà chủ thường xuyên bộc lộ tài năng thế này.
Tổ trò chơi vẫn cảm thấy thứ thần kỳ là con phố này chứ bà chủ cũng không thể lợi hại như thế, nhưng bây giờ họ cảm thấy không chắc về điều đó rồi.
Lộ Dao lấy ra thêm một bình đan dược trị thương, đổ ra hai viên đưa cho Thời Diên uống, cúi đầu nói với An An: “Kiềm chế tính tình của mình lại, gặp chuyện gì cũng phải suy nghĩ, đừng hở một chút là mất khống chế.”
Hùng An An ôm lấy chân Lộ Dao, gương mặt to tròn đầy ấm ức: “Đám Tiên tộc đó thật đáng ghét.”
Hùng An An nghe được câu “Tà không thắng được chính” thì nhớ lại chuyện rất nhiều năm về trước, người săn yêu cũng nói như thế với mẫu thân của cậu nhóc, nói Yêu tộc là tà vật, sau đó giết chết mẹ ngay trước mặt cậu nhóc.
Rõ ràng họ đã rời khỏi thành trì của Nhân tộc, để lên núi sống, chưa bao giờ bắt cóc hay làm hại Nhân tộc.
Lúc đó cậu nhóc vẫn còn nhỏ nên không có sức phản kháng và được mẫu thân giấu đi, chỉ có thể trơ mắt nhìn mẹ mình sức cùng lực kiệt mà chết đi.
Trong mắt cậu nhóc những kẻ săn yêu mới là tà vật.
Nhưng cậu nhóc quá nhỏ, quá yếu ớt.
Không cứu được mẫu thân, ngay cả việc bảo vệ mình cũng không làm được.
Nếu như không phải tỷ tỷ tìm thấy cậu nhóc thì có thể nhóc đã sớm chết đói trên núi rồi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận