Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 327 - Quỷ sai đã đến tiệm 2



Chương 327 - Quỷ sai đã đến tiệm 2




Quỷ sai đã đến tiệm 2
Căn phòng trên lầu hai, cánh cửa đen rỉ sét dày, âm u, trông như cửa sổ được đẩy hướng vào phía trong căn phòng, nước sông màu đỏ sậm tràn ra không ngừng, thuận theo vách tường chảy róc rách xuống dưới.
Dòng nước màu đỏ sậm và không gian tối đen, trống vắng bên trong căn phòng kết hợp với nhau, đó là cảnh tượng nhàm chán và bình thường nhất của địa ngục vô tận kia.
Hai thanh trường kích màu đen gác bên tường, quỷ sai mặc bộ đồ màu đen ngồi trên ghế của tiệm net, trùng hợp đang tò mò loay hoay với chiếc máy tính trước mặt.
Lầu hai là dị không gian do Lộ Dao dùng năng lực tạo thành, vốn đây chỉ là một không gian tưởng tượng trên không trung, đường dây đều được lắp dưới sàn nhà, không bị nước sông Vong Xuyên ăn mòn, vì thế chiếc máy tính ấy vẫn có thể được vận hành bình thường.
Nghe thấy âm thành thì tên quỷ sai đó nghiêng đầu nhìn ra cửa.
Lộ Dao đã thấy rõ cảnh tượng trong phòng: “Hai vị quỷ sai đại ca, có thấy khách hàng lúc nãy ở đây không?”
Tạ Nhất ngạc nhiên với gương mặt bình tĩnh của cô, tiện tay chỉ vào cánh cửa đen gỉ sắt: “Nàng ấy nhảy xuống sông Độ này rồi, có lẽ lại muốn tìm tàn hồn của ai đây mà.”
Là quỷ sai canh giữ cửa sông Độ nên từ lâu đã không còn lạ với những chuyện này nữa.
Cứ cách vài trăm năm thì sẽ gặp được một hai người không có đầu óc thế này.
Hai trăm năm trước, tân hoàng của Yêu tộc cũng đến sông Độ để tìm tàn hồn của một vị tiên tử.
Cũng vì chuyện đó quá lớn nên bên trên cũng bắt đầu nghiêm khắc hơn với quỷ sai trông giữ Quỷ Môn, vừa sóng yên biển lặng được hai trăm năm thì Quỷ Môn lại bị một tên yêu mở ra lần nữa.
Đêm nay Tạ Nhất và Phạm Tung đi tuần xong sẽ phải đến địa phủ chịu phạt nên tâm trạng không được tốt lắm.
Lộ Dao đứng sát vào cửa nhìn vào trong phòng, căn bản không tìm ra bóng dáng của Lê Thi Quân.
Tạ Nhất buồn bực nói: “Nếu nàng ấy muốn vớt thì cũng đừng quan tâm làm gì. Đợi khi cơ thể thối rữa, hồn phách không còn chỗ chứa nữa thì sẽ tự quay về thôi.”
Lộ Dao quay đầu: “Hai vị đây không sốt ruột sao?”
Phạm Tung ngẩng đầu khỏi chiếc máy tính: “Dù sao cửa cũng đã mở, cho dù việc này có thế nào thì không thoát được việc phải chịu phạt, chi bằng nhân lúc nàng ấy vẫn còn đang vớt thì hóng chút gió ở nhân gian.”
Lộ Dao đã quen thuộc với diễn xuất dở tệ thế này rồi.
Trước khi không có cửa hàng đồ ăn nhanh thì cư dân của Vùng đất của những giấc mơ cũng không khác gì với hai người họ cả.
Lộ Dao kiềm chế ý cười sắp hiện lên gương mặt, đôi mắt rũ xuống, bình tĩnh đề nghị với họ: “Chỉ chờ đợi như vậy thôi thì buồn chán lắm, lần đầu tiên hai vị đại nhân đến tiệm net, chi bằng hai người chơi game thử đi? Là game mà gần đây khá thịnh hành giữa Yêu tộc và Ma tộc đấy.”
Phạm Tung buông con chuột ra, nghiêng đầu nhìn sang Lộ Dao, ánh mắt nhìn xuống đôi chân cô: “Một Nhân tộc không có tu vi như ngươi nhưng lại gan dạ hơn người đấy.”
Trước khi Lộ Dao bước lên lầu đã ngâm trong dòng nước qua sông vài lần, phần đáy và mũi giày đã bị bào mòn, một nửa đôi giày đã tan chảy, để lộ ra làn da chân trắng nõn không tỳ vết, không một vết thương.
Đây cũng là lần đầu tiên Lộ Dao biết cơ thể của mình lại mạnh đến thế, rõ ràng bình thường chỉ cần một cành cây ngắn đâm vào thì sẽ bị cứa rách da ứa máu ngay, lúc này cô không thể suy nghĩ về nguyên nhân nữa, chỉ đáp: “Tôi tên Lộ Dao, là bà chủ của tiệm net này. Vị khách đó mở cửa sông Độ trông tiệm mà không có lý do nào, nước sông đã chảy xuống dưới lầu, khách hàng cửa tôi đã chạy đi hết, nếu hai vị đại nhân không quay về thì khách hàng của tôi cũng không dám trở lại. Nếu như tạm thời không còn cách đóng cửa sông Độ lại, hai vị cũng hiếm khi mới đến nhân gian một lần tại sao không ngắm nhìn thử xem?”
Tạ Nhất gác chéo chân ngồi trên ghế dựa, giọng điệu ghét bỏ: “Nó có gì vui cơ chứ? Nếu như không phải canh giữ cánh cửa này thì ta đã đến quán rượu ở nhân gian uống một chén rồi.”
Phạm Tung nhìn Lộ Dao một lúc hỏi ngược lại: “Game gì thế?”
Lộ Dao bước vài bước đến sau lưng Phạm Tung, dạy hắn ta đăng xuất khỏi văn học Khẩu Khẩu, mở tài liệu hướng dẫn tân thủ ra.
Nhân lúc Phạm Tung đang xem giáo trình hướng dẫn tân thủ, Lộ Dao xuống lầu gom một mâm đồ ăn vặt, còn lấy thêm một đống đồ uống rồi mang lên căn phòng trên lầu hai.
Lúc cô lên lầu lần nữa thì Tạ Nhất cũng đã nhích người sang đó xem giáo trình hướng dẫn tân thủ.
Thấy Lộ Dao bước vào thì hắn ta chỉ vào chiếc máy trước mặt mình: “Ta cũng muốn chơi.”
Lộ Dao khó xử nói: “Dưới lầu đã bị sông Vong Xuyên bao lấy nên đường dây điện đang gặp sự cố.”
Đường dây tạm thời vẫn bình thường, nhưng kết giới ma pháp sắp không chống chịu được nữa rồi.
Kết giới bị phá thì máy của tiệm sẽ hỏng hết.



Bạn cần đăng nhập để bình luận