Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 515 - Bà chủ đừng chấp nhặt tôi nhé 3



Chương 515 - Bà chủ đừng chấp nhặt tôi nhé 3




Bà chủ đừng chấp nhặt tôi nhé 3
Lộ Dao không có thời gian chạy tới khu Đông nữa nên cô gọi theo số điện thoại liên lạc được ghi trong [Hướng dẫn tâm đắc khi mở cửa hàng] để nhân viên bên đó tới đón Hoàng Kỳ về.
Nghe xong lời tố cáo của Lộ Dao, đầu dây bên kia yên tĩnh mất mấy giây sau đó đổi sang một người khác nghe máy. Người này nói với cô bằng một giọng điệu rất hung hăng, rằng từ trước đến giờ chưa từng có chủ cửa hàng nào trả nhân viên mà ủy ban khu phố phái tới về cả.
Thái độ của Lộ Dao rất kiên quyết: “Nhân viên mà quý ủy ban giới thiệu đến cửa hàng tôi có tư tưởng cực kỳ ngoan cố, cứ nghĩ gì là làm nấy, hoàn toàn không thể đảm nhiệm công việc trong cửa hàng được, nửa đêm còn chạy đi đánh khách nữa, bôi nhọ danh dự của cửa hàng và tạo thành tổn thất kinh tế nghiêm trọng cho tôi. Theo lý mà nói thì tôi không chỉ phải trả cậu ta về mà còn phải bắt mấy người bồi thường tổn thất cho tôi nữa kìa.”
Lần này đầu dây bên kia im lặng lâu hơn nữa, hơi thở cũng trở nên hổn hển, có điều việc khiến bọn họ yếu thế là bà chủ này cây ngay không sợ chết đứng, lời nói cực kỳ sắc bén, thái độ hoàn toàn không sợ hãi chút nào.
Theo như tin tức và số liệu đã thu thập được gần đây thì đúng là trước mắt bọn họ chẳng có cách nào để bắt cô cả.
Nhân viên hồi trước đồng ý phê duyệt cho Lộ Dao vào mở cửa hàng ở phố U Linh ngày nào cũng bị đồng nghiệp mắng, thường xuyên núp trong phòng rửa tay tự kỷ khóc nức nở kìa.
Sau mười phút giằng co cãi vã không ngừng, cuối cùng nhân viên ủy ban khu phố đuối lý phải đồng ý yêu cầu của Lộ Dao.
Lúc nghe được tin này, khuôn mặt bướng bỉnh của Hoàng Kỳ bỗng trở nên tái nhợt. Cậu ta nhìn chằm chằm Lộ Dao với vẻ không thể tin nổi.
Lộ Dao: “Tôi đã bàn bạc xong xuôi với ủy ban rồi, lát nữa sẽ có người tới đón cậu về.”
Hoàng Kỳ lập tức òa khóc, mắt như cái vòi nước hở van, nước mắt lăn dài từng giọt lớn: “Bà chủ, tôi sai rồi, tôi thật sự sai rồi. Tôi đảm bảo sau này sẽ không tự tiện hành động nữa, bà chủ đừng trả tôi về.”
Lộ Dao bình tĩnh hỏi: “ Hoàng Kỳ, tối hôm qua cậu muốn giết K phải không?”
Tiếng khóc của Hoàng Kỳ nghẹn lại, nước mắt cũng chợt ngừng.
Lộ Dao nói tiếp: “Mặc dù tất cả mọi người đều bị bao vây ở phố U Linh, ý thức hỗn loạn nên tôi có thể hiểu cho hành động của cậu là vì không thể làm khác được. Thế nhưng cậu rất ngoan cố, thật sự không hợp tiếp tục ở lại cửa hàng tôi nữa. Tôi đưa cậu trở về bên người kia, coi như thỏa mãn tâm nguyện của cậu vậy.”
Tuyệt vọng như núi đổ bỗng chốc đè nặng xuống người, Hoàng Kỳ không cầu xin tha thứ nữa nhưng lại dùng ánh mắt oán độc nhìn chòng chọc vào Lộ Dao.
Hai tiếng đồng hồ sau, Hoàng Kỳ được nhân viên ủy ban khu phố tới đón đi.
Vào giờ nghỉ trưa, Lộ Dao giới thiệu Quý Lâm Khải cho năm nhân viên còn lại.
Quý Lâm Khải cũng được đào tạo thành giáo viên hướng dẫn, Trần U được chuyển đến quầy lễ tân, còn Cam Kình sẽ chịu trách nhiệm quản lý kho hàng.
Trần U và Cam Kình đều cực kỳ khiếp sợ.
Sau khi Hoàng Kỳ bị trả về, người mới này tới thay thế vị trí của cậu ta nên hai người bọn họ lại càng cẩn thận hơn, rất sợ mình sẽ nối tiếp bước chân của Hoàng Kỳ.
Ba tình nguyện viên trong cửa hàng cũng vô cùng ngạc nhiên. Khác với Trần U và Cam Kình, cửa hàng có thêm một tình nguyện viên, hơn nữa giờ lại có vòng tay u linh hộ thân nữa nên hoàn cảnh làm việc của bọn họ càng ngày càng thoải mái.
Nói đến vòng tay u linh mới nhớ, các tình nguyện viên mong ngóng nó cả sáng rồi, chỉ là đang trong thời gian làm việc nên không có hơi sức đâu mà nghĩ tới. Đến giờ ăn trưa, bọn họ lập tức lấy vòng ra nghiên cứu.
Quý Lâm Khải là người đầu tiên kích hoạt hệ thống chiến đấu nên Lưu Tịnh và Tiểu Thái tới gần học hỏi kinh nghiệm từ anh ta.
Quý Lâm Khải: “Tôi không nghĩ nhiều, hôm qua mua xong là kích hoạt luôn.”
Lộ Dao không có mặt trong cửa hàng, ngay cả cơm trưa cũng không ăn ở đây.
Bùi Tất ngồi ở đối diện im lặng kích hoạt hệ thống chiến đấu.
Năm phút sau, một giọng nói máy móc xuất hiện trong đầu Bùi Tất.
“Bùi Tất đã kích hoạt hộp tâm nguyện mang số thứ tự YLXT000003!”
“Bùi Tất nhận được hệ thống chiến đấu là nhà thám hiểm vũ trụ!”
Lưu Tịnh và Tiểu Thái cũng lần lượt kích hoạt hộp tâm nguyện.
Sau khi hết thời gian nghỉ trưa, Lộ Dao từ khu phố thương mại quay về cửa hàng DIY.
Nhân viên khu phố đề cử mấy người có chuyên môn nên Lộ Dao về xem sơ yếu lý lịch lọc người, sau đó bảo Cơ Chỉ Tâm thông báo cho bọn họ ngày mai tới phỏng vấn. Làm xong cô lại tranh thủ chút thời gian nặn mấy hộp tâm nguyện rồi dùng máy chủ thông báo cho Quý Lâm Khải và Tống Văn về việc cập nhật chức năng của vòng tay.



Bạn cần đăng nhập để bình luận