Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 942 -



Chương 942 -




Giọng điệu của bà chủ không hề gay gắt chút nào, biểu cảm trên mặt cũng rất hiền hòa nhưng chẳng hiểu sao 0496 vẫn cảm thấy rất căng thẳng.
Lộ Dao không để ý đến tâm trạng của cô ta. Tất cả các biểu cảm của người máy đều bị ẩn dưới khuôn mặt toàn là kim loại cứng ngắc nên bằng mắt thường rất khó nhìn ra được có gì khác thường, chỉ có lúc bọn họ có phản ứng lớn mới thoáng biết được suy nghĩ hoặc mục đích của bọn họ.
Sự ngờ vực của 0496 đã khiến dòng suy nghĩ của Lộ Dao bay về lúc mới đọc được những dòng tài liệu kia. Cô chỉ đang suy tư chứ không hề tức giận.
Khách còn chưa kịp trả lời, Lộ Dao đã nói tiếp: "Có điều nói thật thì cơ thể người máy trông càng giống cái nhà hơn. Trước khi ý thức của con người vào sinh sống, người máy chỉ là một cái vỏ rỗng. Hơn nữa người máy cũng có nhiều cách bạo lực để xâm nhập vào "ngôi nhà" của người khác. Như vậy nhanh hơn và trực quan hơn so với việc đặt mình vào hoàn cảnh của người khác rồi suy tính từ từ. Nhưng dù vậy thì mọi người trên thế giới này vẫn không thể thấu hiểu lẫn nhau."
0496 phát hiện ra bà chủ không hề nhìn mình mà cụp mắt xuống, hàng mi đen dài thỉnh thoảng lại chớp chớp.
Nếu nói bà chủ đang đối thoại với cô ta thì không đúng, trông cô giống đang tự độc thoại hơn.
Chẳng hiểu sao 0496 lại có cảm giác khoảng cách giữa mình và bà chủ đột nhiên bị kéo giãn ra cực kỳ xa xôi.
Cô ta hoàn toàn không theo kịp dòng suy nghĩ của bà chủ, không hiểu rốt cuộc bà chủ đang suy tư điều gì, giống như vừa rồi cô ta nghĩ mãi không ra tại sao Trúc Duy lại dao động như vậy.
Đúng là dao động. Đây là từ vừa đột ngột xuất hiện trong đầu 0496, cô ta cảm thấy nó phù hợp để hình dung trạng thái của Trúc Duy lúc đó nhất.
Lộ Dao ngẩng đầu lên cười xin lỗi 0496: "Cô đừng để bụng những lời tôi vừa nói nhé. E rằng tạm thời tôi chưa thể trả lời câu hỏi mà cô đưa ra được, vô cùng xin lỗi."
Cả biểu cảm và lời nói của bà chủ đều cực kỳ chân thành. Nếu người trước mặt là người máy thì có lẽ như vậy đã đủ để 0496 xuôi theo rồi.
Nhưng biểu cảm trên khuôn mặt của người nguyên sinh thật sự rất sinh động, những thay đổi dù là nhỏ nhất từ đôi mắt đến khoé miệng đều rất khó thoát được khỏi đôi mắt máy móc.
0496 không khỏi thán phục. Kỹ năng quản lý biểu cảm và ngôn ngữ cơ thể của bà chủ có thể nói là hoàn mỹ. Thật ra thì trong một phút giây nào đó vừa rồi, cô ta đã bị thuyết phục thật. Khi đó cô ta nghĩ có khi nào người nguyên sinh ưu tú hơn con người đã đổi sang dùng cơ thể người máy không? Nhưng ngay cả một người nguyên sinh không tầm thường chút nào như bà chủ cũng không thể che giấu được cảm xúc dưới con mắt người máy kia mà. Kỹ thuật cơ thể người máy xuất hiện đã tạo nên một nấc thang cho con người tiếp tục tiến hoá.
Những nghi vấn mới lại hiện lên trong đầu 0496. Cô ta phát hiện ra mặc dù mình nhìn ra được bà chủ đang đối phó qua loa nhưng lại không biết nguyên nhân là gì. Tất cả mọi việc cô ta làm đều là công cốc.
Thấy quyển sách tranh thực vật trong tay Lộ Dao, 0496 bỗng hỏi: "Hình như quyển sách này không có trên giá sách."
Lộ Dao: "Đúng vậy, trong quyển sách này toàn là thông tin về thực vật thôi. Tôi đang đọc để hiểu rõ nội dung, có lẽ sau này sẽ trưng bày trong tiệm."
0496: "Sao không bày bây giờ luôn?"
Lộ Dao đẩy quyển sách tranh thực vật tới trước mặt 0496: "Cô mở ra xem thử đi."
0496 lật thử mấy tờ thì thấy bên trong toàn là mấy loài thực vật cô ta chưa từng thấy bao giờ.
Trong sách vừa có hình ảnh vừa có chú thích bên cạnh, chẳng qua chữ viết bên trong hơi kỳ lạ, 0496 đọc chẳng hiểu gì.
Cô ta chỉ lật lật mấy tờ xem thử rồi trả lại cho Lộ Dao, sau đó đứng dậy nói: "Tôi muốn mua sách."
0496 quyết định sẽ không truy cứu chuyện bà chủ qua loa có lệ với mình nữa. Bây giờ trong đầu cô ta chẳng chứa được gì nữa cả, chỉ muốn đọc thêm mấy quyển sách thôi.
Có lẽ đọc nhiều sách rồi cô ta sẽ hiểu ý của bà chủ cũng nên.
Nói cho cùng thì tác giả của những quyển sách này đều là người nguyên sinh cả. Chỉ cần hiểu được nội dung trong sách thì có lẽ cô ta sẽ hiểu được lý do tại sao có những người đến tận bây giờ vẫn không muốn từ bỏ cơ thể nguyên sinh.
Tạm thời 0496 không biết tại sao mình lại muốn tìm hiểu ý nghĩa của việc này. Cô ta chỉ đột nhiên muốn biết vậy thôi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận